Sáng thứ bảy đầy nắng, King đang tận hưởng giấc ngủ nướng cuối tuần thì ánh sáng từ chiếc cửa sổ quên kéo rèm hắt vào gương mặt ngái ngủ. Một phần vì đêm qua uống nhiều hơn bình thường nên không thể lấy lại tỉnh táo lập tức. Đang mơ mơ màng màng cố gắng nhớ ra những gì xảy ra đêm qua thì King cảm nhận được một sự đau điếng đến từ vùng mông của mình. Đang xoay qua xoay lại xem bản thân có vô tình ngồi phải lên gì không, thì không những King không tìm ra được nguyên nhân mà ngược lại anh còn khiến cho nơi đang đau trở nên đau hơn vì sự vô tình vận động của mình. Cùng lúc đó, anh nghe thấy có tiếng lục đục từ bếp phát ra, sự chú ý của anh rơi vào thân ảnh của người đang tạo ra sự náo động sáng sớm ấy ở dưới bếp.
Nhìn đi nhìn lại chẳng phải cái người cao cao này vô cùng quen thuộc với mình sao? Người cao cao, tóc để kiểu đó, tay có hình xăm...KHOAN!!! Tay có hình xăm....???
TRỜI ƠI ! KING ƠI LÀ KING!!!
Sao mày có thể quên đi chuyện tối qua chứ? Đưa hai tay lên vò đầu bứt tóc.
Sao mày có thể quên ai đã đưa mày về, lau người cho mày, còn có .. còn làm tình với mày nữa..????Trong lúc King đang tự rủa thầm bản thân vì quên đi cái chuyện hệ trọng đến vậy thì từ lúc nào thân ảnh lục đục từ gác bếp ban nãy đang đứng trước mặt King rồi.
- Ơ , R..am. Mày... chưa về nhà à?
Lúc này King khá bối rối, tạm thời không biết làm sao với thằng nhóc lạnh lùng trước mặt mình. Anh nuốt nước bọt, mắt nhìn chầm chầm Ram. Ram tay cầm tô cháo nhìn anh thở dài, đặt tô lên bàn đầu giường và đưa tay lên sờ trán anh. Nhất thời bị động vào người lúc sáng sớm, King có chút thụt lùi, dù gì thì tối qua hai người cũng đã có chút va chạm không mấy đơn giản.
Thấy King có chút ngượng ngùng, Ram không giấu nổi sự vui vẻ trong lòng mà bật cười thành tiếng. Bất thình lình, Ram ngồi xuống bên cạnh anh, tay đặt lên má mà vân vê rồi hôn anh một nụ hôn thật nhẹ chào buổi sáng. Nhận được nụ hôn có vài phần dịu dàng ấy đến từ một người có chín phần lạnh lụng như Ram khiến King ngượng chín mặt, chưa nói năng gì thì Ram lấy tô cháo ban nãy đặt lên tay anh rồi cởi áo đi một mạch vào nhà tắm.
Nghe được tiếng vòi sen trong phòng tắm, King nhất thời không kiềm chế được não bộ mà tưởng tượng ra cảnh Ram khoả thân ở trong đấy nhất là khi bây giờ anh đã tỉnh táo và những kí ức đêm qua đang dần trở lại với anh.
Vậy là tất cả những gì xảy ra hôm qua là sự thực. Đồng nghĩa với mình và Ram đã xảy ra loại quan hệ đó và tất cả những sự trân trọng mà cậu ấy dành cho mình vào tối qua là thật, mình không nằm mơ....Nhưng.. liệu Ram có thích mình thật không hay..chỉ vì thấy mình có chút say nên mới muốn lợi dụng mình. Nhưng dù cho là vậy thì tại sao sáng nay vẫn ở lại đây với mình..không phải tuỳ tiện về nhà vứt bỏ mình như tình một đêm là được rồi sao?
Hàng triệu triệu câu hỏi đang hiện ra trong đầu của King?
Nhưng vốn dĩ..Ram là một đứa nhóc tốt mà. Chắc sẽ ... không làm mình tổn thương đâu.
King nghĩ vậy mà có chút buồn. Vì tình cảm này ngay từ đầu chỉ mỗi anh là theo đuổi cậu, mỗi anh là thừa nhận điều đó và tìm mọi cách để được bên cậu.. Anh sợ, cậu không giống như anh. King sợ... Ram không thích King như cách mình thích cậu ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Để ở trong tim này.
FanfictionTại mình đam mê hai bạn trẻ này quá nên mới ngu xuẩn đi viết chiếc fic này! Vì mình là dạng cảm nhận được điều gì sẽ viết như vậy! Mình nhìn RamKing chỉ thấy đôi đũa lệch này hợp đến không hiểu được! Nhìn vào là muốn viết xôi thịt cmnr :)))) nên đầu...