Chương 13

149 9 3
                                        

Xe bus di chuyển đến địa điểm thì trời cũng chập choạng đầu giờ chiều, mọi người lo rửa tay rửa mặt rồi chuẩn bị ăn trưa, nghỉ ngơi một chút để chiều còn làm việc. Nữ thì làm việc nhẹ, nam thì làm việc nặng. Khoa Y thì chuẩn bị lên kế hoạch dựng lều để khám chữa bệnh cho bà con, Khoa Kỹ Thuật thì chuẩn bị phân công để xây dựng và sửa chữa một số nơi cần thiết.

Quanh đi quẩn lại thì ai cũng có việc để làm, không rãnh rỗi phút giây nào. Nhưng có lẽ điều may mắn là cả Ram và King đều cùng một khoa nên dù có bị phân công đi đâu thì cũng không quá xa tầm mắt của nhau. 

Vì là bộ não trí tuệ của cả khoa nên King cũng được hưởng chút thiên vị trong phân công nhiệm vụ. Anh được phân công phụ các bạn nữ lo đồ ăn cho mọi người, không cần phải động tay đến những công việc tay chân, bụi bẩn ở bên ngoài.

Nhưng Ram thì ngược lại, người mình ghét vừa là đàn anh của mình, lại vừa là bạn thân của người yêu mình, cảm giác nó thế nào nhỉ? 

_  Là cực kì muốn đánh người đó _ 

Bohn giao cho Ram hết khuân vác đồ nặng, lại đến trèo lên cao để sửa mái nhà. Chốc chốc King lại viện cớ ra gần chỗ của Ram để xem cậu như nào. Rồi chốc chốc chạy đến chỗ của Ram, đưa cho cậu chai nước hay đưa khăn lau mồ hôi cho cậu, và hiển nhiên tất cả đều được thực hiện trong âm thầm lặng lẽ:

-Pssss,pssss....Ning..Ai Ningggggg....

Thoáng như có tiếng thì thầm của ai đó đang kêu tên mình, Ram dừng tay rồi nhìn quanh quẩn thì phát hiện có một bóng hình nhỏ nhắn, thân quen đang đứng cạnh cây cổ thụ lớn mà nhiệt tình vẫy tay về phía cậu. Ram thấy King ở đó, gọi tên mình với cặp mặt long lanh, nụ cười vui vẻ thì có chút hạnh phúc, cậu bất giác cũng mỉm cười theo.  Cậu gác lại việc đang làm mà tiến tới chỗ của King.

Chưa kịp đợi Ram lên tiếng thì King nói trước, với vẻ mặt vui vẻ của mình, anh giấu hai tay mình ra đằng sau, đưa  gương mặt mình đến thật gần Ram rồi thủ thỉ chỉ để hai người nghe thấy:

- Ai Ning, mở lòng bàn tay ra đi. Tao có cái này cho mày nè!

Ram cũng ngoan ngoãn nghe lời mà đưa lòng bàn tay của mình ra, thoáng thấy King nắm chặt tay lại thành nắm đắm rồi âm thầm chuẩn bị đặt vào lòng bàn tay của cậu cái gì đó nhưng cậu thì lại chẳng cảm nhận được rằng có bất kì vật gì được đặt xuống lòng bàn tay của mình hết. Chợt King rướn người, ghé vào tai của Ram thầm thì:

- Tao gửi tình yêu của tao ở chỗ mày một lát nhé! Tao đi phụ mọi người làm bữa trưa rồi....có gì tao sẽ đến để lấy lại. 

Kèm theo với câu tán tỉnh đó là một tràng cười khe khẽ của King. Trong khi Ram chưa kịp đáp lại bất kì câu gì thì từ xa đã vang vọng đến một giọng nói mang sức mạnh khiến tâm trạng của cậu rơi xuống đáy vực:

- Ê Ram, bộ mày rảnh lắm hay sao mà đứng nói chuyện với đàn anh vậy? Nếu hết chuyện để làm thì để tao giao thêm việc cho mày làm nhé!

Nghe được tiếng nói ngang trái ấy thì King cũng có chút chột dạ, anh nhìn Ram đang nén giận mà thở hắt một hơi. King  vỗ nhẹ vai Ram một cái rồi quay về phòng bếp. lúc sượt qua người Ram, King cố tình để ngón tay  của mình khẽ chạm vào những ngón tay của Ram...như thể anh muốn gửi gắm chút gì đó của mình ở lại với cậu vậy. 

Để ở trong tim này. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ