9. Kết Thúc Mối Tình

3.4K 273 26
                                    

"Harry? Là em thật ư? Em quay về rồi!"

"Vâng, em quay về rồi đây, chào anh."

Abraxas nhìn cậu chàng thiếu niên xinh đẹp trước mắt, xúc động tới mức muốn bổ nhào tới ôm chầm lấy đối phương nhưng cuối cùng vẫn là nắm tay người nọ, nhoẻn miệng cười, ngữ điệu thập phần là vui vẻ.

"Em quay về là tốt rồi, em đột nhiên biến mất gần ba năm trời khiến mọi người rất lo đấy, Tom thì..." Nói tới Tom, y hơi lưỡng lự không biết nên nói sao cho người kia hiểu.

Harry im lặng không đáp, chỉ vỗ vỗ lên mu bàn tay của đàn anh mình thân thiết kia, đôi mắt màu xanh lục bảo tuyệt đẹp như lóe lên một tầng u sầu rồi cũng nhanh chóng vụt mất.

"Em sẽ đi tìm cậu ấy, đã tới lúc em nên nói lên tiếng lòng của mình rồi." Nó mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng, ấm áp.

Abraxas gật đầu rồi vẫy tay chào đàn em của mình, bản thân trở nên kích động hơn bao giờ hết liền đi tìm người kia, miệng không nhịn được mà reo hò trên con đường tấp nập người qua lại ngay tại Hẻm Xéo: "Vợ ơi, vợ ơi, Harry về rồi kìa!"

.


.


.

Trang viên Riddle.

Nagini đang lăn lông lốc, chơi đùa với chú sóc nhỏ hết sức vui vẻ. Cô nàng rắn xinh đẹp rất vui mừng vì bạn mới của mình thích món quà cô tặng cho - một quả bóng nhỏ bằng nhựa tạo hình hạt dẻ.

Cô không dám vào lại trong nhà thăm Tom - chủ nhân của cô tí nào cả, bởi vì kể từ khi Harry biến mất không một chút dấu vết, hắn trở nên ngang tàn hơn bao giờ hết. Tom như kẻ điên, hắn điên cuồng lao vào công việc và luyện tập ma pháp, cho tới khi Nagini ý thức được sự thay đổi của chủ nhân mình thì cũng là lúc Bộ Pháp Thuật đã bị hắn nắm quyền, Hội Phượng Hoàng yếu thế hơn bao giờ hết, chẳng một ai dám đứng lên lật đổ hắn, ngay cả giáo sư Dumbledore.

Nagini lén thở dài. Nực cười làm sao khi mà một nàng rắn "nhỏ" lại thở dài, cư xử hệt như một con người. Không thể trách được, cô đã có một quãng thời gian dài tiếp xúc và ở chung với loài người, việc cô có hành xử như thế cũng là hiển nhiên thôi.

Đúng lúc này liền có đạo âm thanh soạt soạt vang lên, Nagini quay phắt ra, theo bản tính mà rít lên mấy tiếng khè khè, miệng há rộng ra ngoác tới mang tai, đôi đồng tử trợn ngược lên, hoàn toàn là bộ dáng phòng vệ khi có kẻ thù tới.

{ Lâu quá không gặp rồi nhỉ, Nagini? } Harry mỉm cười nhìn cô bạn thân vốn là rắn của mình.

Nagini bàng hoàng: { Harry? Là cậu thật ư? Cậu quay về rồi! }

{ Ừ, tớ về rồi đây } Vừa dứt câu, Nagini liền phóng cả thân mình về phía cậu bạn thân, một người một rắn cứ thế mà ôm nhau thắm thiết, nói đúng hơn thì chỉ là Harry dang tay ôm, Nagini thì cứ dùng đầu mình cạ cạ má của nó.

Ôm ấp được một lúc, Nagini bèn kể hết mọi chuyện trong ba năm Harry rời đi. Nào là về chuyện Tom thay đổi ra sao, Bộ Pháp Thuật trở nên như thế nào, Hội Phượng Hoàng có biến đổi gì, biết được bao nhiêu là cô nàng kể hết không sót một chi tiết.

(TomHar) Like a child never grows upNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ