Chap 8: Đừng như vậy mà

441 22 5
                                    

- Chia tay ha?

...............

- Ừm

Chỉ là mấy hôm nay Umika đang rất rất là bực mình.

Nguyên nhân là do anh người yêu của cô gây ra. Ở quán mỗi lần có khách nữ vào là táp lại gần, nhất là mấy bà chị xinh xinh.

Đem đồ ăn ra tiện thể ngồi lại nói đủ thứ chuyện, khen người ta nữa chứ. Umika tuy đang làm việc vất vả trong quán nhưng tai không có điếc. Xem tức không chứ.

- Kairi đáng ghét.*ném gối vào tường*

- Thật sự rất đáng ghét.

- Sao lại đi cười nói vui vẻ với mấy bà chị đó chớ?😠

- Thế mà hôm trước còn ghen với Noel nữa chớ.

- Còn thương mình không chứ?

- Chắc hết rồi.😢

- Thôi xuống làm việc chứ Tooma la nữa.

~Dưới lầu~

- Đồ ăn của quý khách đây ạ. *Umika đưa bánh ra*

- Cảm ơn cô

~Bàn bên cạnh~

- Mặc đồ này trông lớn hẳn ra. *một vị khách nói*

- Đúng vậy. Phụ nữ trưởng thành trông rất đẹp đấy. Rất thanh lịch😁 *ông Kairi nói đấy*

Nắm chặt khai bưng đồ ăn. Umika gầm như sắp phun lửa ra luôn rồi.

- " Thì ra là do mình trẻ con quá nên Kairi không thích"

- Do mình sao ta? *Umika nói nhỏ*

- Thay đổi. Phải thay đổi thôi.

~Mấy hôm sau~

- U...Uimka? *Tooma mở to mắt*

- Bà sao vậy? *Kairi lo lắng hỏi*

- Thấy tui thế nào? *quay một vòng*

- Ăn mặc gì lạ vậy Umika? *Tooma hỏi*

- Trông tui ra người trưởng thành chứ? *hớn hở hỏi, mắt ngó về phía Kairi*

- Trông giống bà già thì có. Thôi tui đi đây một chút. Tui có hẹn *Kairi bỏ đi*

- "Bà già ư? Vì ai chứ hả?" Ha? Thật sao? *Umika gần như sắp khóc rồi*

- Thay đồ đi. *Tooma nói rồi bỏ vào bếp*

Umika bỏ lên lầu

~Trên lầu~

- Tệ thật. *Umika thở dài*

- Có hẹn gì chứ?

- Chỉ mới 2 năm thôi mà.

- Kết thúc thật rồi sao?

Rất nhiều suy nghĩ trong đầu Umika bây giờ.

- Bỏ đi. Mình nên về nhà một thời gian hoặc mình cũng có thế sẽ nghỉ việc.😔

- Chắc vậy.

- Thu xếp đồ rồi xuống nói với Tooma đã.

Umika đi xuống dưới bếp với vali trên tay.

Umika à!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ