Phó Hàn Xuyên cứ thế thừa nhận mình là chó nhẹ như lông hồng làm Nguyễn Khả Hạ không hung dữ nổi luôn.
Lúc này cậu mới phát hiện tư thế bây giờ mình đang trèo lên người Phó Hàn Xuyên hơi bị ái muội.
Nửa thân trên thì nằm trên ngực Phó Hàn Xuyên, hai chân thì tách ra hai bên người anh, trên cổ Phó Hàn Xuyên còn hiện ra dấu đỏ mờ mờ do bị cậu cắn.
Nguyễn Khả Hạ không khỏi nghĩ đến hành vi ban nãy của mình, hình như còn giống chó hơn......
Hai tay cậu chống xuống ghế sô pha, định đứng dậy. Phó Hàn Xuyên ghì tay, lôi cậu đè lại lên người mình.
Toàn thân Nguyễn Khả Hạ căng cứng: "Anh, anh làm gì thế?"
Phó Hàn Xuyên không trả lời câu hỏi mà nói, "Quà em tặng anh, anh thích lắm."
Lòng Nguyễn Khả Hạ phơi phới, mồm vẫn giả vờ không quan tâm, "Tiện tay mua thôi, anh thích là được."
"Chỉ cần là đồ em tặng thì anh thích hết." Phó Hàn Xuyên nhẹ nhàng nói. "Chữ khắc trên đó, anh càng thích hơn."
Mặt Nguyễn Khả Hạ đỏ lên. Cậu lén lút khắc vào chỗ khó nhìn rồi, sao mà lại bị phát hiện ra nhanh thế...... Kể cả có phát hiện ra thì cũng đừng có nói chứ, cứ như cậu tâm cơ lắm ấy.
Phó Hàn Xuyên dịu dàng nhìn Nguyễn Khả Hạ, một tay đặt lên eo cậu, một tay giữ sau gáy cậu.
Hơi thở hai người đan vào nhau, tim Nguyễn Khả Hạ sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi. Tốc độ này sao mà nhanh quá trời...... Cậu vẫn còn chưa đồng ý đâu nha, sao người này lại thế nhờ......
Kính coong.
Chuông cửa reo.
Nguyễn Khả Hạ hết hồn đẩy vội Phó Hàn Xuyên ra. Cậu xém chút nữa quên béng mất chuyện Kỳ Hàng và Tạ Thần đến chơi rồi.
Phó Hàn Xuyên đứng lên, định ra ngoài mở cửa, Nguyễn Khả Hạ vội nói, "Là anh của em với Kỳ Hàng. Trước hết anh cứ trốn đi đã."
Phó Hàn Xuyên: "......" Người như anh không nên gặp ai à?
"Đừng cuống, không phải hai người họ biết cả rồi à?"
Nguyễn Khả Hạ ngây ra, bình tĩnh lại. Ừ ha, họ biết cả rồi còn gì, hơn nữa còn biết cậu với Phó Hàn Xuyên có con cơ mà. Cậu đang cuống cái gì thế nhờ?
Chắc là tại bầu không khí ban nãy khiến cậu cảm thấy như thể đang lén lút chim chuột thì bị phát hiện ấy.
Nguyễn Khả Hạ kéo lại cổ áo Phó Hàn Xuyên, vỗ vỗ gương mặt đang nóng như lửa, đi ra mở cửa.
Kỳ Hàng vừa vào cửa đã nói, "Mặt cậu sao đỏ thế?"
Quay sang thấy gương mặt không biểu tình của Phó Hàn Xuyên.
Âu kê đã hiểu rồi nà.
Phó Hàn Xuyên lạnh nhạt gật đầu với Kỳ Hàng và Tạ Thần coi như chào hỏi.
Kỳ Hàng nhìn thấy dấu vết trên cổ Phó Hàn Xuyên, thầm nghĩ, vừa nãy bọn họ làm cái gì thế? Kịch liệt thế cơ à? Thế mà Nguyễn Khả Hạ còn nói cái gì mà hợp đồng hết hạn rồi. Lừa đảo!
![](https://img.wattpad.com/cover/218829824-288-k155638.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/Hoàn] Giả kết hôn xong tôi đem con chuồn lẹ (Tuyên Lê)- Trans: Maccaoo
General FictionTên gốc: 假结婚后我带娃溜了 Mẹ đẻ: Tuyên Lê Trans: Mạc Cao ơi là Cao (Maccaoo) Nguyên tác: 54 chương + 6 phiên ngoại (Hoàn) Bản dịch: Đã hoàn Nguồn raw: Tấn Giang Nguyễn Khả Hạ bị xuyên vào một cuốn sách đã đành, lại còn xuyên vào một kẻ cùng họ cùng tên, lò...