Chương 7: Giảng hoà

349 26 4
                                    


"Tại sao hắn ta ở đây?" Kim Tử Huân tức giận chất vấn, chỉ vào Ôn Vô Tiện gần đó.

"Ngươi nói ta?" Ôn Vô Tiện khó hiểu chớp mắt, nhìn về phía sau rồi chỉ vào ngực mình, nhếch miệng hỏi lại. Lam Trạm bên này không khỏi kìm lại một tiếng thở dài.

"Tất cả những tông chủ của gia tộc lớn đều được mời. Ôn Vô Tiện hiện đứng đầu Ôn gia, tại sao y lại không nên ở đây? " Nhiếp Minh Quyết cáu kỉnh hỏi.

"Cuộc đàm đạo này được tổ chức để thảo luận về những việc cần làm đối với Ôn—"

"Ngươi không nghĩ rằng người lãnh đạo Ôn gia hiện giờ nên có mặt trong một cuộc đàm đạo về tương lai của con cháu Ôn thị sao?" Ôn Vô Tiện nhướng mày hỏi. "Mặt khác, trong khi ngươi lại ...mà khoan đã, ngươi lại là ai thế?"

Mặt Kim Tử Huân trong nháy mắt đỏ bừng lên vì uất ức.

"Nhãi ranh ngông cuồng." Y thầm chửi. "Ngươi chẳng tốt đẹp gì hơn phụ thân mình đâu, ngươi—"

"Kim Tử Huân, Ôn Vô Tiện đến đây là do Lam mỗ đích thân mời." Lam Hi Thần bình tĩnh ngắt lời. Dưới gầm bàn, y gắt gao nắm lấy cổ tay đệ đệ để ngăn hắn làm điều dại dột. "Ôn gia, và đặc biệt là Ôn Vô Tiện, đóng vai trò quan trọng trong việc lật đổ cường quyền của Ôn Nhược Hàn như bất kỳ ai trong chúng ta. Như vậy, y nên được chào đón nhiều hơn mới phải."

"Lam tông chủ, ta đương nhiên tôn trọng công lao của Ôn Vô Tiện trong việc kết thúc cuộc chiến vừa qua. Tuy nhiên, ngài cũng phải thừa nhận rằng điều Tử Huân công tử quan tâm không phải là chuyện thừa thãi." Diêu tông chủ nói. "Ôn Vô Tiện đã giết thân sinh phụ thân của mình—"

"Nói thử cho ta nghe, nếu có cơ hội, có ai trong chúng ta sẽ không thẳng tay với tên Ôn cẩu đó không?" Nhiếp Minh Quyết lớn tiếng phản bác. "Theo ta, những gì Ôn Vô Tiện đã làm không chỉ là một hành động tự vệ của chính y mà còn là một đặc ân cho tất cả mọi người."

"Ôn Nhược Hàn cũng đã giết phụ thân của mình, và chúng ta đã thấy hắn thành như thế nào—"

"May mắn thay cho Tu chân giới, ta không phải là phụ thân ta. Và ta nghĩ rằng ngài biết điều đó, Diêu tông chủ, hoặc là ngài sẽ không nói như thế trước mặt ta đâu. " Ôn Vô Tiện trả lời một cách thản nhiên. Lam Trạm nhìn Diêu tông chủ cứng họng ở chỗ ngồi của mình. Còn một sự thật chưa được nói ra nữa là khi bất kỳ người nào dám nói về Ôn Nhược Hàn theo cách như vậy, cho dù có mặt anh ta hay không cũng sẽ bị giết chết. Thảm hơn thì là bị quạ mổ mù mắt, chu di cửu tộc, thậm chí là thi thể của cũng sẽ bị vất bên ngoài đường cho chó hoang gặm.

"Vì có vẻ như đây là điểm ta cần làm rõ — đúng, ta đã giết phụ thân mình và cũng không phủ nhận điều đó. Ta cũng không hối hận và lý do không chỉ vì y đã cố gắng giết ta trước. Ta phải lựa chọn giữa người đã nuôi nấng ta và cả một Ôn gia phía sau đang chờ mình cứu." Ôn Vô Tiện hít sâu một hơi trước khi tiếp tục.

"Khi đó, việc Ôn thị có thắng trong cuộc chiến dưới sự lãnh đạo của phụ thân ta hay không thì...không thể biết trước được. Dù thế nào thì ít nhiều môn sinh Ôn thị cũng sẽ bị tiêu diệt, không phải sao? Vả lại, nếu không phải là mất mát về nhân lực thì cũng sẽ là những truyền thống, sự đoàn kết nội bộ cùng chính những nguyên tắc mà tổ tiên Ôn gia đã thành lập từ thuở sơ khai bị lụi tàn."

[Đồng nhân Vong Tiện] Nhật Tâm (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ