Chương 12

6.2K 282 19
                                    

Bình thường những lúc ghi hình , đối với người dẫn chương trình , khán thính giả tham gia trường quay trực tiếp hay kể cả khách mời , việc tắt nguồn điện thoại đã trở thành điều dĩ nhiên. Và Vương Nhất Bác cũng không phải là ngoại lệ , suốt hai tiếng đồng hồ quay Thiên Thiên Hướng Thượng hắn đến cái điện thoại cũng chẳng rút ra khỏi túi nữa ấy mà nghĩ đến chuyện sử dụng. Đến lúc công việc kết thúc hoàn toàn , hắn mới có thể đường đường , chính chính động vào món bảo vật bất ly thân này. Hắn vừa bước nhanh về phía cổng sân bay , tay cũng vừa linh hoạt bật nguồn điện thoại lên. Vương Nhất Bác mới xa Tiêu Chiến mấy tiếng đồng hồ mà lòng lại nhộn nhạo hết cả lên rồi , ở sân bay hắn liên tục đi đi lại lại , đứng lên ngồi xuống , làm cho quản lý cũng bị xoay vòng vòng đến chóng hết cả mặt mũi.

Ngón tay thon dài vừa mới lướt đến màn hình một cái , đã thấy hàng đống cuộc gọi nhỡ của Tiêu Chiến hiện lên , Vương minh tinh càng thêm tá hỏa , không phải đã xảy ra việc gì rồi chứ?

Không kịp suy nghĩ nhiều , hắn ngay lập tức ấn vào biểu tượng điện thoại trên màn hình , đầu bên kia cũng nhanh chóng bắt máy ngay sau đó.

- Tán Tán , anh không sao chứ? Ở nhà có việc gì sao?

- Tán Tán , không phải anh đau bụng đấy chứ? Không phải sắp sinh rồi đấy chứ? 

- Tán Tán , có sao không ? Có sao không ? Đợi một lúc em sẽ về ngay?

- Anh.... Sao anh không nói gì a?????

Vương Nhất Bác thấy người kia không trả lời gấp giống như kiến bò trong chảo , hết nhảy lên lại ngồi xuống ôm đầu , hết ôm đầu lại chuyển sang giọng than khóc, mấy người hâm mộ cũng bị hắn dọa cho sợ chết khiếp. Người này từ khi lập gia đình , sao lại trở thành quái lạ như vậy chứ? Tình yêu thật đáng sợ nha.

- Cậu nói nhiều như thế , tôi còn có thể cắt ngang hay sao?

Đợi mãi , đầu bên kia mới có tiếng trả lời , hắn còn chưa kịp toét miệng cười một cái đã nhận ra giọng nói kia không phải là của Tiêu Chiến nhà hắn.

- Ông là ai?

Hắn ngạc nhiên đến mức quát to.

Người đứng gần hắn nhất định sẽ nhận ra hắn đang vừa đeo tai nghe bluetooth vừa nói chuyện điện thoại nhưng người đứng xa thường thì không thấy điều này. Có lẽ , mấy chị gái hâm mộ đứng từ xa đã toát mồ hôi lạnh , trong đầu toàn là suy nghĩ đáng sợ , nhóc con này là đang độc thoại nội tâm hay sao?

- Bác sĩ. Cậu hét cái gì mà hét , gọi nhiều cuộc như vậy , còn không nghe máy , hết muốn làm cha rồi à?

Vương Nhất Bác sau đó vẫn lớ ngớ , chả hiểu cái quỷ gì đang diễn ra nữa , mà giọng nói của cái người tự xưng là bác sĩ kia khiến tai hắn đau như muốn lủng cả ra , thần trí cũng từ từ bay đến một vùng đất khác.

- Vợ cậu sắp sinh mà còn không đến xem một chút sao?

Lúc này Vương Nhất Bác mới sực tỉnh , lo lắng càng làm tay chân hắn trở lên càng loạn xạ.

- Huu , anh Chiến là em không tốt , huuu.

Bỗng nhiên , hắn bật khóc giữa chốn đông người , quản lí bị dọa sợ đến kinh hồn bạt vía , người hâm mộ đau lòng đến hồn lạc phách trôi , chỉ còn lại vị bác sĩ kia là thanh tỉnh , lớn tiếng nói.

Sao chổi. ( Hoàn )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ