Chương 13

593 56 1
                                    


Tôi lựa rồi chọn trong siêu thị rất lâu, mua rất nhiều bánh quy bánh ngọt, còn mua trả cho Cùng bàn một chai sữa Vượng Tử, hy vọng Cùng bàn sẽ nể mặt đống đồ ăn ngon này mà cho phép tôi trở thành bạn tốt nhất của cậu ấy.

Trong lòng tôi nghĩ đến viễn cảnh tươi đẹp, chân bước nhanh về lớp học, nhưng lại phát hiện không thấy Cùng bàn ở vị trí ngồi nữa rồi.

Ngược lại ở trước cửa lớp học, có thêm mấy vị khách không mời mà đến.

Trong số khách không mời mà đến đó có một người đeo túi guitar màu đen, tôi liếc mắt một cái đã nhận ra ngay đó là nam sinh bên lớp 11 đã nói cười với Cùng bàn ở chỗ bãi cỏ.

Mấy đánh giá về lớp 11 vẫn luôn không tốt chút nào, đa số là học sinh năng khiếu dựa vào quan hệ để vào được Nhất trung, mấy chuyện như đánh nhau gây sự nhiều vô kể, hoàn toàn không ăn nhập gì với không khí nghiêm túc cầu học của Nhất trung, bình thường thấy nam sinh bên lớp đó là tôi toàn đi đường vòng.

Tôi không tiếp xúc nhiều với bọn họ, chỉ nhớ Cán bộ bên lớp 2 từng phổ cập kiến thức nói rằng có vài học sinh học không tốt thích đi thu phí bảo kê, tôi vô thức nắm chặt túi đồ ăn trong tay, giấu ra đằng sau.

Lại nghĩ tới quan hệ giữa Cùng bàn và cậu guitar kia, ngờ vực nhìn cậu ta thêm mấy cái, không biết mấy người này đột nhiên xuất hiện trước cửa lớp chúng tôi làm gì.

Tôi chỉ định nhìn một cái rồi đi, ai ngờ nam sinh kia thấy tôi nhìn cậu ta, vậy mà lại quay đầu qua hỏi tôi: “Anh Kỷ đi vắng à?”

Dáng vẻ kia hình như đã sớm biết quan hệ giữa tôi với Cùng bàn khá tốt.

Chuyện này khiến tôi cảm thấy kì lạ.

Theo lý thuyết tôi và mấy người này chẳng gặp nhau được mấy lần, còn chưa nói chuyện với nhau câu nào. Cùng bàn không ở trong lớp nhìn một cái là biết rồi, thật sự không nên tốn công hỏi tôi mới phải.

Chẳng lẽ… Cùng bàn từng nhắc đến tôi với cậu ta?

Lúc Cùng bàn nói về tôi với người khác, sẽ nói tôi thế nào nhỉ?

Tôi bỗng thấy hứng thú, hỏi cậu ta: “Bạn học, cậu biết tôi à?”

“Đương nhiên là biết chứ!” Nam sinh kia quả nhiên gật đầu không chút do dự, nói: “Mấy đứa học bá khác bọn tôi không biết, nhưng sao lại có thể không biết chị*…”

Mới nói được một nửa mà cậu Guitar kia đột nhiên dừng lại.

Tôi hỏi cậu ta: “Chị? Chị gì cơ?”

Cậu ta ấp úng, nói: “Chị…Chị…Sao lại có thể không biết thíu niên** ưu tú như cậu được!”

*Đoạn này có chơi chữ chút: *tẩu (嫂-sǎo) aka chị dâu và **tao niên (骚年-sāo nián) aka trại của thiếu niên. Do khả năng có hạn nên tui không biết nên ed thế nào cho hay nên đành cứ ed theo câu chữ của tg thôi.

Được rồi. Thiếu chút nữa quên mất, trong trường tôi cũng xem như có chút tiếng tăm, những người cùng khối chắc hẳn đều từng nghe qua tên tuổi của tôi và Cùng bàn.

Trong Lòng Tôi Chỉ Có Học HànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ