1. Miện hoa
Sự kiện được gọi là Âu Dương Tu "trộm cháu" bị coi thành một vụ diễm tình bê bối, dần dần truyền vào trong cung, trở thành đề tài trà dư tửu hậu giết thời gian của trăm ngàn cung quyến. Có lần, Miêu chiêu dung nổi hứng nhắc đến với kim thượng, hỏi ngài có định cho Vương Chiêu Minh đi thẩm án không, chẳng ngờ sắc mặt kim thượng tức khắc đổi ngoặt, thu lại nụ cười, ngó lơ không đáp, sau đó Miêu chiêu dung không dám hỏi lại nữa. Ta lưu ý theo dõi, song không nghe ngóng thêm được sự tình có tiến triển gì tiếp sau, nghĩ hẳn là kim thượng hãy còn đang do dự.
Thất tịch đã cận kề, chư nương tử đề cử ty sức với kim thượng càng thêm chú tâm vào tóc tai mũ miện. Nữ tử quốc triều đều chuộng đội miện hoa, búi tóc ngày thường khá đơn giản nhưng mũ miện tô điểm thì nhất định phải thật lộng lẫy bắt mắt, nhất là vào các dịp lễ tết, hoa cài bao giờ cũng thêm thắt tơ vàng tuyết liễu, châu ngọc đầy đầu đọ sắc khoe hương.
Có một hôm, Du tiệp dư đến đúng lúc Thu Hòa vừa trang điểm xong cho Miêu chiêu dung. Tiệp dư quan sát chiêu dung một lượt rồi cười nói: "Tỷ tỷ thứ cho em nói thẳng, Thu Hòa chải tóc thì đẹp thật đấy, nhưng mà mũ miện phối cùng đơn giản quá, trang điểm chẳng khiến người ta thấy lóa mắt gì cả."
Miêu chiêu dung cũng nhìn mũ miện trên đầu Du tiệp dư, than: "Ta đang phát rầu ra đây, chẳng biết nên lấy châu báu gì làm miện nữa. Ta thấy châu trên miện hoa của em tuy không tệ, nhưng nếu ai kia bên Tường Loan Các mà dùng châu quan gia ban cho thì chỉ sợ bao nhiêu nổi trội cũng bị cô ả cướp sạch mất thôi."
Du tiệp dư nói: "Ôi đừng nói nữa. Bữa trước sau khi quan gia ban châu cho ả, tần ngự trong cung đều nhờ người bên Nội ty (*) ra ngoài mua cả, hoàng thân hào phú trong kinh trông thấy cũng tranh nhau đi mua, kết quả chỉ trong một tháng giá châu ngọc đã tăng lên gấp mười. Mấy viên vớ vẩn trên đầu em đây mua cũng mất đứt tám trăm xâu tiền rồi."
(*) Tên gọi chung của các cơ quan Đông môn ty, Hợp đồng bằng do ty, Quân đầu dẫn kiến ty thuộc Nội thị tỉnh thời Tống.
Miêu chiêu dung lấy quạt lụa che miệng, kinh ngạc: "Tám trăm xâu? Điên hết rồi đấy à!"
"Giá cả bây giờ nó thế đấy." Du tiệp dư bĩu môi, lại nói: "Nếu tám trăm xâu mà mua được hàng tốt thì cũng thôi, đáng tiếc là dẫu có trả giá cao, chất lượng hạt châu mua về thế nào cũng vẫn không bằng được ai kia, đến hôm thất tịch biết lấy gì mà so với ả?"
Miêu chiêu dung cúi đầu trầm ngâm, lát sau nói với tiệp dư: "So châu so ngọc chỉ sợ không ăn thua được với đằng ấy, chẳng bằng chúng ta tìm sang cái khác có khi lại hay hơn, phỉ thúy, đồi mồi, ngà voi gì đó, nhờ riêng bên Nội ty tìm loại thượng hạng mà mua, đến lúc đó làm thành miện đội ra ngoài, chưa chắc đã thua miện châu của ả."
Du tiệp dư gật đầu: "Tỷ tỷ nói có lý. Lần này tốn thêm chút tiền cũng chẳng sao, đã mua thì phải lựa cái tốt nhất, nhất định không thể để thua ai kia được, bằng không chúng ta chỉ còn nước trơ mắt nhìn ả xếp một con hồ ly tinh vào bên quan gia thôi."
Miêu chiêu dung cũng cho là như thế, mỉm cười quay sang hỏi Thu Hòa: "Thu Hòa, theo ý ngươi, lấy châu báu gì làm miện thì tôn sắc được cho ta? Phỉ thúy có ổn không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô Thành Bế - Milan Lady
Historical Fiction"Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia." Sống trong nhung lụa...