XV. Guardian Angel

602 94 6
                                    

Người ta nói, điều đáng sợ nhất trên thế gian này chính là khi thức dậy vào một buổi sáng và nhận ra cuộc sống mình chẳng có điều gì đáng chờ đợi hay chẳng còn mục tiêu gì để phấn đấu.

Minju đã trải qua thứ cảm giác trống rỗng này từng ngày kể từ khi cha mẹ cô qua đời trong vụ va chạm hai tàu điện ngầm bốn năm trước. Minju sống cùng với bà ngoại chỉ được một năm cho đến khi bà cô cũng qua đời vì bệnh trở nặng. Những người thân duy nhất còn sót lại lúc đó là gia đình em gái mẹ cô ở Seoul. Một lần nữa, Minju phải ngậm ngùi chuyển đến một nơi xa lạ với những con người xa lạ, một mình đương đầu với tổn thương tâm lý chưa có thời gian phục hồi.

Ngày đầu tiên bắt đầu cuộc sống mới ở Seoul, Minju cảm thấy hoảng loạn. Lúc này không chỉ có những tổn thương tâm lý có sẵn, Minju còn phải chịu đựng sự bạo lực về thể xác lẫn tinh thần từ gia đình dì ruột của mình. Họ luôn nhắc Minju nhớ rằng cô là gánh nặng đối với mọi người, xem cô như người ở, buộc cô phải ngoan ngoãn vâng lời hoặc tự tìm chỗ sống. Họ hạ thấp nhân phẩm của Minju, và mỉa mai chuyện học hành của cô vì cho rằng Minju sẽ sống dễ dàng hơn nếu dùng nhan sắc của mình kiếm được tiền từ một người đàn ông giàu có thay vì vùi đầu vào sách vở.

Mọi chuyện còn tệ hơn khi người tên con trai theo đuổi cô từ một năm trước đó cũng chuyển đến đây sống, tìm mọi cách thuyết phục cô chạy trốn cùng hắn ta.

Minju đã luôn ước mình có thể biến mất khỏi thế gian này một cách lặng lẽ, đến một nơi nào đó xa thật xa, thật yên bình, chỉ để ngồi đó thôi cũng được. 

Niềm vui duy nhất của Minju là những túi kẹo dẻo nho nhỏ mua ở cửa hàng tiện lợi, thứ gợi cho Minju nhớ đến tuổi thơ hạnh phúc của mình. Minju dường như luôn chờ đợi một điều xui xẻo nào đó sẽ xảy đến với mình vì không dám tin bản thân có thể hạnh phúc. 

Đó chính là những gì Minju đang cảm thấy lúc này, khi quan sát Chaewon đang ngồi phía bên kia xe hơi, tựa đầu vào cửa sổ, nhắm nghiền mắt ngủ say sưa. Có vẻ đêm qua cậu ấy không ngủ đủ giấc. 

Minju mỉm cười, cô nàng chưa bao giờ nghĩ mình có thể cảm thấy hạnh phúc được như lúc này. 

Khi Minju cảm thấy muốn từ bỏ tất cả, khi mà cô đã không còn cảm thấy muốn tiếp tục tìm kiếm mục đích sống nữa. 

Chaewon đã ở luôn đó như một thiên thần hộ mệnh của riêng Minju. Chaewon luôn nhìn thấy Minju mặc dù cô vô hình trong mắt những người khác, làm cho Minju nhận thức được rằng mình đang tồn tại; Chaewon đã xem Minju là đối thủ của mình trong khi những người khác coi cô là một đứa con gái vô dụng.

Bản thân Minju không thể lý giải được vì sao mình lại có cảm tình cho Chaewon nhiều như vậy vào lần đầu tiên nhìn thấy Chaewon, tiếng cười của Chaewon cũng là âm thanh kiến Minju cảm nhận được thứ cảm xúc đã đánh mất từ lâu. 

Trái tim trống rỗng bỗng dưng rung động.

Vì sao Minju lại đề nghị Chaewon giúp mình khi bản thân biết Chaewon công khai ghét mình ra mặt. Vì Minju luôn muốn được gần gũi với Chaewon hơn một chút nữa. Chỉ khi biết đòi hỏi như vậy Minju mới biết bản thân mình không còn cảm thấy cuộc sống mình vô nghĩa nữa. 

|2kim| Chạy thôi đồ ngốc! - Runaway girlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ