Phiên ngoại sinh nhật ~*

2.5K 97 11
                                    


pn sinh nhat
Năm Tống Tâm Nhiên ba mươi tuổi, hai người bọn họ đi Lệ Giang. Thật không ngoa khi nói Lệ Giang là thành phố của những cuộc gặp gỡ, chỗ phóng pháo hoa có cảnh sắc tuyệt vời, chỉ là nơi này phải nói là mị nhãn nhiều vô số.

Tống Tâm Nhiên vừa mới quay người đi mua chai nước, quay về đã thấy bên người Quách Dật vây quanh toàn là nữ.

Mị lực của Quách Dật càng ngày càng tăng theo tuổi tác, tuổi tác hiện giờ đúng là thời điểm hấp dẫn nhất, nữ sinh vây quanh khuôn mặt hồng hồng gần như là muốn gục đầu vào trong lồng ngực hắn đến nơi rồi.

Anh vừa định qua đó lại bị một cô gái người nước ngoài kéo lấy hỏi đường, sợ cô gái không hiểu ý mình anh cúi đầu chuyên tâm chỉ đường trên bản đồ cho cô, cô gái mỉm cười nói lời cảm ơn rồi lấy di động ra muốn add facebook làm quen.

Tống Tâm Nhiên chưa kịp đáp lời, cổ tay đã bị người bắt lấy, người này rõ ràng ban nãy vẫn còn đang bị một đám nữ sinh vây quanh, nháy mắt đã đến bên cạnh anh.

Anh sao lại không hiểu là vì sao, tên này hẳn là lại ăn một bình giấm chua rồi. Quả nhiên Quách Dật cảm thấy cô gái người nước ngoài nhiệt tình này không thể đuổi đi bằng một hai câu được liền vòng tay qua vai thân mật cắn nhẹ lên môi anh.

Hành động này của hai người bọn họ làm cho cô gái kia há miệng kinh ngạc không nói nên lời, mỉm cười chúc phúc rồi chào tạm biệt Tống Tâm Nhiên. Đám người vỗ tay sau đó cũng rời đi, Quách Dật liền híp mắt cắn cắn vành tai anh nói nhỏ :" Vừa rồi em với cô gái đó có phải là trao đổi phương thức liên lạc hay không?"

Tống Tâm Nhiên nhướn mày nói :" Vốn em định không cho, nhưng nếu anh không lại đây thì em cũng không chắc."

". . . . . ."

Trong căn phòng thiếu ánh sáng, chỉ thắp vài ngọn nến.

"Vậy bây giờ thì sao?"

Đây là một phòng trọ nhỏ trên cổ trấn, chiếc giường cũ kỹ phát ra tiếng vang cót két mỗi khi hai người phía trên di chuyển. Tuy rằng cách âm không tốt lắm nhưng dường như tất cả mọi người đều đến đây làm truyện như vậy nên cũng có chút thấu hiểu lòng người.

Tống Tâm Nhiên che miệng, ô ô lắc đầu, huyệt sau của anh bị người kịch liệt rút ra cắm vào. Quách Dật ghé vào tai anh nhẹ giọng đặt câu hỏi, anh cũng chỉ có thể nức nở thuận theo, hi vọng đối phương không tiếp tục chơi xấu.

Quách Dật cầm lấy khủy tay anh kéo người đứng lên, hai người liền nửa quỳ ở trên giường, eo hắn chậm dãi lắc lư đưa đẩy.

Hạ thân Tống Tâm Nhiên bị một bàn tay to lớn bao phủ, tuốt lộng lên xuống, ngay cả đầu vú cũng bị người kẹp giữa hai ngón tay thô ráp nhào nặn, xoa nắn, chẳng mấy chốc bị giày vò đến độ vừa đau lại vừa sưng.

Khắp người anh đều là dấu hôn xanh tím xếp chồng lên nhau, chồng chất, ám muội, đủ để thấy cuộc sống sinh hoạt của hai người có bao nhiêu phong phú.

Tống Tâm Nhiên cắn lên mu bàn tay, khắc chế tiếng rên rỉ bị người phía sau đâm thành đứt quãng, huyệt sau sưng đỏ vẫn còn dâm đãng thừa nhận, không ngừng phun ra nuốt vào dương vật to lớn của người yêu.

[Đam mỹ - Edit Hoàn] Chân Tâm Thác Phó - Trì Đại Tối CườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ