15

566 49 0
                                    


Buổi sáng rõ ràng đã nhắc nhở qua, về sớm một chút.

Buổi tối mười một giờ, anh lại gửi tin nhắn nhắc nhở một lần. Mệt mỏi mà lau mặt, lê lết đôi chân tê dại đứng dậy, dọn dẹp đĩa cơm ăn một nửa trước mắt cùng với đĩa cơm cà ri thịt trứng trần sớm đã nguội lạnh ở đối diện. Cảm giác vô lực thẩm thấu cả thể xác lẫn tinh thần, cuối cùng cũng nhận rõ kể từ sau ngày kết hôn ấy của Iwaizumi, mỗi tiếng 'Vâng' mà Kageyama trả lời anh đều khô khan tựa như một người máy không linh hồn không thần trí.

Bao gồm cả câu xin lỗi kia.

Không phải không muốn nói nhiều hơn câu xin lỗi, chỉ là anh không dám chắc những lời giải thích kia sẽ lấp đầy sự trống rỗng trong đôi mắt cậu hay sẽ xé cho vết thương kia nghiêm trọng hơn.

Anh rơi vào tình thế không dám động đậy.

Cho dù hiểu rõ kageyama vẫn luôn một lòng tiến về phía trước nhưng vẫn không thể kìm lòng mà cảm thấy sợ hãi.

Ba ngày nay những hành vi cử chỉ của Kageyama đều cùng câu nói "sẽ không buông bỏ Oikawa-san", trái ngược hoàn toàn.

Ánh Trăng Bạc Và Hoa Hồng ĐỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ