12: Hoàng thượng, tha mạng

5.5K 237 25
                                    


- hoàng thượng...

- tay chân ngươi lại làm sao?

- Nô tài không phép tắc, mạo phạm Quý phi nương nương nên bị phạt.

Tiểu thái giám quỳ sụp bên áng hương nơi Thiên Tử đang ngự toạ, tay bàn tay bé nhỏ chằng chịt vết roi da cố ẩn giấu đằng sau ống tay áo.

Cây bút trên tay ngôi cửu ngũ vẫn chưa từng khựng lại. Vẫn sột soạt trên đống tấu chương của chúng quan lại đang thúc giục việc lập trữ quân.

Đến khi cả người của tên nô tài nọ đã run rẩy kịch liệt, ngài mới rủ lòng thương lên tiếng:

- qua đây, mài mực cho trẫm.

- dạ.

Giọng đứa nhỏ nghẹn hẳn lại, nhưng vẫn cố ngoan ngoãn mà đáp lời. Đổi lại chính là giọng nói nghiêm khắc của đấng chí tôn:

- không hầu hạ được thì cút xuống, trẫm không cần một nô tài chỉ biết khóc lóc.

- hoàng thượng bớt giận, nô tài đáng chết

Tiểu Bảo quỳ xuống, đầu gối đập xuống đất giòn tan. Nghe như sắp vỡ cả xương. Hoàng thượng nhàn nhạt nhìn xuống, hỏi:

- ngươi muốn trẫm lấy máu của ngươi phê tấu chương?

Dám tùy ý náo loạn như vậy, đúng là chiều hư tên nô tài này rồi.

- hức.. hoàng thượng... Nô tài tội đáng muôn chết.. cầu ngài rủ lòng thương..

Đau đớn từ cả cơ thể khiến đứa nhỏ khóc nấc lên, cùng với thái độ không thương không yêu của người nọ, làm nó thật sự muốn khóc một trận.

- trẫm thương yêu gì một đứa nhỏ không nghe lời?

- nô tài.. hức.. nô tài đáng chết..

- đúng là đáng chết.

Hoàng thượng bực dọc "hừ" một cái, sau lại đưa tay bế đứa nhỏ vào lòng mình. Ngài ngồi xuống ghế rồng, một tay ôm ngang eo Tiểu Bảo, một tay xoa nhẹ gáy của tên nô tài to gan không phép tắc.

Tiểu Bảo được ôm vào lòng liền mất kiểm soát khóc nấc lên, nó ôm lấy cổ Hoàng thượng ca ca của nó, ủy khuất vùi mặt vào hõm cổ ngài, khóc một trận đã đời.

- ướt long bào của trẫm thì ngươi tự lãnh lấy hậu quả.

- h..hức..ca ca..ca ca..

- ca ca..huhu..thương Tiểu Bảo đi...Ô..ô.. ai cũng.. hức.. ai cũng không thương tiểu Bảo... Người ta rất đáng thương...hức..

- Được rồi, không khóc nữa. Ngươi còn không nghe lời, trẫm sẽ đánh đòn ngươi đấy.

Đứa nhỏ nghe vậy, lập tức ngừng lại tiếng nức nở, nghẹn khóc đến nỗi cả gương mặt đều đỏ bừng. Đến lúc hoàng thượng ca ca của nó phát hiện, tiểu Bảo đã tủi thân muốn chết đi sống lại rồi.

- tiểu Bảo ngoan, ca ca không mắng đệ nữa, muốn khóc thì khóc đi, nào

Hoàng thượng thở dài, hôn lên trán tiểu thái giám một cái. Còn không dỗ dành, trẫm sợ tên nô tài ngu ngốc này sẽ tự nghẹt thở mà đi đời luôn mất.

MÌ GÓI |huấn||đam|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ