[Fanfic Quốc Hanh]

2.2K 134 10
                                    

🆘QUỐC HANH! QUỐC HANH!🆘

--------------------------------------

THƯỢNG

_______________________

- cậu ba! Cậu ba!

- mần chi mà hớt ha hớt hải, ai giựt sổ gạo nhà mày hả?

Kim Thái Hanh nhíu mày, mới vừa thiu thiu đã bị thằng cô hồn này dựng đầu dậy, nếu mà chuyện không đâu, coi em có đập toác đầu nó không.

- cậu Quốc về rồi! Ở nhà trước nói chuyện với cậu hai kìa.

- hả?!

Em bật dậy từ giường, vừa vui vừa hơi sờ sợ. Điền Chính Quốc đi ba năm, nay về bất chợt không thư tín điện báo là thế nào đây.

Thái Hanh ngồi dậy, đứng trước cái gương to mà chỉnh trang lại áo quần. Em nhăn nhó la thằng Cà sao hôm nay soạn quần áo xấu thế, không được cái tích sự mẹ gì hết.

Thằng hầu cúi đầu chịu trận, lầm bầm trách cậu ba nhà nó mắng người vô cớ, rõ ràng sáng hôm nay cậu ngủ dậy trễ, sọt đại cái áo cái quần rồi bỏ lên trường đi học, có đợi nó sửa soạn chi đâu?

Vậy là cắt cớ la nó.

Đúng là cậu ba.

______________

- ơ, anh nghe bộ năm sau mới hết hạn xuất dương, sao chú về sớm dữ đa?

- em hoàn thành chương trình học trước thời hạn nên được về sớm.

Điền Chính Quốc tây trang lịch lãm, ngồi nói chuyện với anh hai đúng thời hạn một tách trà. Kim Nam Tuấn cũng biết tánh biết tình thằng ba nhà này, giữ chân người thương nó lâu quá, nó không nổi cộc mới lạ.

- thằng Hanh mong chú dữ lắm, vào phòng với nó đi.

- đương học hả anh?

- haha, chú đùa khéo quá, nó chưa phá nát cái lớp học là anh mừng rồi, làm gì có chuyện cắm mặt vào sách. Mới bị anh cả la cho, xách đít đi ngủ trưa rồi.

Chính Quốc cũng cười khổ ra mặt, cứ ngỡ tánh tình em sẽ đỡ được phần nào, ai ngờ đâu, mèo vẫn hoàn mèo cả thôi.

- vậy em xin phép, chút tối em qua chào anh cả sau.

- nhớ qua ăn cơm tối nghen.

- vâng.

Gật đầu, hắn bước vào phòng em.

Hắn là Điền Chính Quốc, năm nay tròn 25 tuổi.

Con trai độc đinh của ông chủ vựa lúa lớn nhất Nam Kỳ, Điền Chí Dũng.

Chồng tương lai của cậu ấm nhà họ Kim, Kim Thái Hanh.

Cửa phòng mở ra, Kim Thái Hanh đương ngồi trên giường bỗng bật dậy, nhào thẳng vào lòng hắn. Em vẫn mảnh mai như ngày nào, còn có phần hơi ốm xuống. Đối với kẻ có thân hình như con trâu nước như hắn thì quả thật rất là xứng đôi.

- sao anh đi lâu quá?

Cậu ba vùi đầu lên vai hắn, mếu máo hỏi tại sao hắn bỏ em mà đi. Còn hậm hực trách móc có phải anh có bồ nhí, có bà hai bà ba gì đó bên Tây luôn rồi không.

MÌ GÓI |huấn||đam|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ