Chương 20: Họp lớp

1.9K 137 7
                                    

"Làm rơi đồ này!"

Mẹ Dương chạy chậm đuổi theo Vương Tú Mai, lớn tiếng gọi với theo trong tay còn cầm một cái bóp. Nàng vừa ngồi nghĩ chân liền nhìn thấy có người đi ngang lại phát hiện nàng đánh rơi bóp tiền trên ghế, mẹ Dương đành phải đuổi theo nàng nhưng không nghĩ tới người kia bước chân rất lưu loát phải chạy mới đuổi kịp.

Vương Tú Mai cảm giác được bả vai bị người giữ lại, nàng xoay người nhìn người phụ nữ xa lạ sợ tới mức ngẩn ra, bất quá nghe được lời nói Vương Tú Mai mới phát hiện trong tay trống rỗng. Bóp tiền không còn trên tay nữa!

Dương mẹ quơ quơ bóp trong tay, bất đắc dĩ cười nói: "Bóp của bà đây, tôi thấy nó liền chạy theo tìm bà."

Vương Tú Mai vội nói lời cảm ơn: "Thật là cám ơn bà, trong đây có rất nhiều giấy tờ quan trọng nếu làm mất còn phải mất thêm thời gian phiền toái. Tôi đãng trí quá, để biểu đạt lòng biết ơn tôi mời bà đi ăn một bữa được chứ?"

Mẹ Dương xua tay cự tuyệt: "Ôi đây cũng không phải chuyện lớn lao gì đừng khách khí, đến lúc tôi phải về rồi."

Vương Tú Mai vừa nghe rất là không tình nguyện, vội vàng giữ mẹ Dương lại "Không dùng cơm cũng được thôi bên kia có một tiệm bánh ngọt kìa. Chúng ta qua đó ngồi một chút cũng được để tôi cảm ơn bà."

Nàng nhiệt tình như thế làm mẹ Dương không chống đỡ được đành phải tùy ý nàng "Vậy được rồi."

Vương Tú Mai lúc này mới cảm thấy mỹ mãn nở nụ cười, "Chút nữa bà phải nếm thử bánh dâu tây của tiệm này, ăn rất ngon."

Đều là phụ nữ ai mà không yêu thích đồ ngọt? Mẹ Dương cũng không phải người nghiêm khắc với bản thân vừa nghe bánh ngọt sao mà nhẫn nhịn được nữa bước chân nhanh nhẹn hơn.

Thông qua quãng thời gian trò chuyện phiếm mẹ Dương đại khái cũng hiểu được tình huống trong nhà đối phương cũng không khác với nhà mình lắm. Hai người cũng gần bằng tuổi nói chuyện có chút hăng hái.

"Em nhỏ hơn chị vài tuổi, chị gọi em là tiểu Mai nhé." Dương mẹ cười hỏi.

Vương Tú Mai một chút cũng không nhìn ra tới người ngồi đối diện với chính mình thế nhưng lớn hơn mình vài tuổi. Nhưng nhìn bề ngoài trẻ hơn nhiều lắm.

"Chị dưỡng da như thế nào vậy nếp nhăn trên mặt cũng chẳng có thật hâm mộ, chị nhìn nếp nhăn trên trán em nè, em không biết phải làm gì..." Vương Tú Mai thở dài, ngữ khí có chút cực kỳ hâm mộ.

Mẹ Dương nghe có người khen mình, tất nhiên sẽ rất vui vẻ miệng nở nụ cười giải thích: "Chị được di chuyền từ mẹ. Bà ấy trước kia hơn 50 tuổi cũng không một chút nếp nhăn nhưng đến năm 60 tuổi cũng không còn giữ được nữa, da đốm mồi bắt đầu xuất hiện khiến bà ấy vô cùng sốt ruột. Cuối cùng bà cũng thông suốt nói đây là thời gian gửi một phần lễ vật cho người già đã đến lúc nên tiếp nhận rồi."

Vương Tú Mai cảm thán: "Bà ấy có suy nghĩ thật tiến bộ, thân thể nhất định rất tốt."

"Bà ấy trước kia là đội trưởng đội bóng rổ nữ, thân thể vẫn luôn rèn luyện hiện tại hơn 70 mỗi buổi sáng còn đi đánh Thái Cực quyền."

[BHTT] [Edit] [Hoàn] Nghe nói ngươi muốn cưới ta? - Tửu Oa Động Nhân.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ