Trước đây nàng cũng thường xuyên ra ngoài bàn hợp đồng cùng đối tác đến tận 12h đêm là chuyện rất bình thường , nhưng Moonbyul hiện tại chỉ là không có mặt ở nhà lúc 10h đêm thôi đã làm nàng lo sợ . Bởi vì nàng biết được rằng tính chất của những cuộc họp thường không kéo dài đến như vậy , trường hợp của nàng là bởi vì giữ chức phận Tổng giám đốc nên mới phải xả giao nhiều . Còn đằng này , tính tới tính lui Moonbyul cũng chỉ là một phó phòng . Thời gian đó của bà Lee thật sự quý giá , bà ấy sẽ không lý nào lại có hảo ý muốn nói chuyện với cô nhiều đến như vậy .
" Chị nghe đây Yongsun " - Wheein hiện tại chính là vẫn còn ở M&M , hôm nay cô tăng ca phải đến tận giờ này mới có thể chuẩn bị ra về , cũng đúng lúc này nhận được cuộc gọi của nàng gọi đến .
" Chị có đang bận gì không ? Em chỉ muốn hỏi về cuộc họp đó , từ nãy đến giờ Byul có gọi cho chị nói gì về nó hay không ? "
" À không , chị cho nó toàn quyền giải quyết mà . À , chị đúng là lú lẫn quá , quên mất gọi cho nó hỏi về tiến độ của bản hợp đồng đó , nó hiện tại có ở gần em không ? "
" Đến bây giờ vẫn chưa về , em gọi đến thì không có ai bắt máy " - nàng không phải là dạng người giới hạn giờ dành cho bạn nhỏ của mình , hiện tại cũng không phải là trễ quá đối với thị thành , nhưng cứ nghe đến người nhà họ Lee đó lại có cảm giác không ổn một chút nào .
" Cũng có thể địa điểm hẹn ồn ào quá nên nó không nghe thấy thôi , hoặc cũng có thể bà Lee lại giống như những lần gặp đối tác . Chính là đều không để cho ai mang điện thoại vào khi họ bàn công việc , có khi là vậy em không cần lo quá "
" Hy vọng là vậy " - giống như Yongsun nói , trước đây nàng từng có cơ hội hợp tác với bọn họ , khi nàng cùng bà Lee nói chuyện cũng là không được đem điện thoại cá nhân của mình vào trong đó .
" Bạn nhỏ của em rất bản lĩnh , đừng lo quá Yongsun "
" Dạ "
Mặc dù lời nói của Wheein cũng có phần hợp lý , nhưng nàng cứ không nghĩ đến thì thôi , nghĩ đến liền không sao bình tĩnh cho được . Cơm canh nguội lạnh không có người động đũa , ngày hôm nay nàng đã cố tình chuẩn bị rất nhiều , ấy vậy mà thời gian cứ trôi qua như vậy . Cho đến lúc Yongsun thật sự chịu không nổi nữa , lúc Moonbyul đi khỏi nàng đã từng hỏi cô địa điểm họp là ở đâu ? Cô khi đó chỉ nói rằng bà Lee vẫn chưa nói rõ , cứ kêu cô đến công ty trước rồi bà ấy sẽ nhắn qua sau , nên hiện tại nàng có muốn tìm cũng không biết đi đâu mà tìm nữa .
Cho dù ra sao cũng được , cho dù có phải đi khắp mọi ngõ ngách , cho dù là tìm trong vô vọng cũng được . Yongsun thật sự đã sử dụng xe của mình băng qua từng con đường một cách không tự chủ được , nàng đã rong ruổi ở bên ngoài cho đến lúc số giờ hiển thị bên trong xe đã gần chạm đến số 12 .
Phải rồi , có khi nào nàng trong lúc ra bên ngoài chính là lúc bạn nhỏ của nàng về đến nhà hay không ? Chiếc xe vì thế lao nhanh nhất có thể quay ngược về hướng chung cư của mình , dọc đường đi từ bãi giữ xe cho đến khi ở bên trong thang máy , nàng cứ luôn suy nghĩ nếu như cô không có về nhà , nàng phải đến đâu để tìm được đây .
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Vật Hào Môn | MoonSun (Cover)
FanfictionTruyện gốc: [BHTT] Sủng Vật Hào Môn - Phiên Nhi Liêu Tác giả: Phiên Nhi Liêu Đã xin phép tác giả