i. & ii.

490 32 0
                                    

i.

Hoa thật đẹp.

Bạn sẽ chẳng biết được nó đúng hay sai. Chỉ là bạn thấy, người ta thường không hay ghét hoa.

Người ví hoa như tình yêu.

Nhỏ xinh xinh, ngày một lớn làm lòng người rung rinh

Cây nhỏ dại hoá thành hoa thắm, tương tư một đời hoá thành yêu.


Cậu không rõ về cảm xúc của mình, nhưng cậu có thể nói rằng cậu thích hoa.

Cậu hiểu không phải ai cũng dành tình yêu cho chúng, bởi nó cướp đi người mà họ yêu thương.

Đáng sợ, nhưng đồng thời cũng thật đẹp.

Cậu cũng không rõ về suy nghĩ đó của cậu, nhưng cậu luôn có cảm giác dễ chịu khi nhìn thấy chúng.

Và cậu cũng thấy nhiều thứ khác đẹp đẽ đến nhường nào: những nụ cười, mặt trời, những vần thơ, bầu trời, vẻ mặt rạng rỡ của con người bên thú cưng của họ. Còn có cả Komaeda Nagito.

Có quá nhiều thứ cùng một lúc để cậu kể hết tất cả, danh sách ấy cứ dài ra theo năm tháng.


Dẫu thế, Komaeda vẫn luôn ở vị trí số một. Cậu chẳng thể quên con người ấy dù chỉ một khắc.

Naegi khá chắc là mình thích anh ta mất rồi, cậu không mù mờ đến thế nếu đó là về tình yêu.

Cậu nghĩ Komaeda cũng thích cậu. Không chắc chắn nhưng cậu mong nó là thật.

Nghe qua thì có vẻ thật ích kỷ, nhưng tình yêu vốn dĩ đôi lúc như thế.

Yêu khiến ta đau. Yêu xé trái tim ta ra làm nghìn mảnh, rồi bỏ mặc ta chết dần trong bể tình ấy.

Naegi nghĩ dù hoa có thể giết chết một ai đó nhưng suy cho cùng chính tính yêu khiến nó trở nên như vậy.

Rốt cuộc thì tình yêu vẫn là thứ đẩy con người đi quá những giới hạn của họ.


Naegi thấy nhẹ nhõm khi không ai trong số những người cậu biết mắc bệnh Hanahaki.

Cậu không muốn phải ghét hoa, ít nhất ghét bởi vì lí do đó.

Hơn thế nữa, cậu chưa bao giờ muốn mất đi một ai.

Bạn cùng lớp của cậu, tiền bối của cậu, người thân cậu, gia đình cậu.

Ta không bao giờ biết được rằng người đang phải lòng một ai cho tới họ bắt đầu ho ra những cánh hoa.

Cậu đoan chắc điều đó sẽ không ập đến với những người cậu biết.

Cùng với đó, cậu thấy đau lòng cho những người mắc căn bệnh ấy.

Nỗi đau của một trái tim biết yêu nhưng đầy những vụn vỡ, những mảnh chắp vá vượt xa ngoài hiểu biết của cậu, hẳn là đau đớn lắm.


Dĩ nhiên nếu muốn bỏ đi những cánh hoa trong cuống họng cũng không quá khó khăn, nhưng cậu hiểu tình yêu đáng trân quý đến mức nào.

Hoa có thể dễ dàng tàn lụi, nhưng tình yêu cần mất một lúc lâu đến khi nó hoàn toàn thôi cháy bỏng.

Tình yêu đôi khi có thể ngắn ngủi, nhưng càng mãnh liệt thì càng khó để loại bỏ.

trans. komaegi | cánh hoa rơi và tim người vụn vỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ