Chương 10 (H)

207 21 27
                                    

Tiểu vương gia vốn dĩ uống cũng nhiều, cứ thế lên kiệu trở về. Trên kiệu lắc la lắc lư, khó lắm mới nhịn được cơn buồn nôn xuống. Lúc đỡ hơn, đã thấy mình ở trong phòng từ khi nào. Bên cạnh còn có nai nhỏ nữa.

Tiểu vương gia chưa kịp mở miệng hỏi han tình hình của nai nhỏ, thì Minh Minh đã tiến lại gần, hôn lên môi hắn. Hai người cứ thế hôn tới lúc ngã lên giường vẫn không dừng lại.

Tiểu vương gia trong cơn choáng váng, phát hiện môi Minh Minh đã rời khỏi miệng hắn, bắt đầu lướt xuống dưới, hôn qua cằm rồi trượt xuống, hôn lên hầu kết.

Hô hấp của tiểu vương gia càng thêm hỗn loạn, hắn đưa tay xoa tóc Minh Minh, cất giọng gọi tên Minh Minh. Cái tên mà hắn đã đặt cho con nai nhỏ của mình.

"Minh Minh! Ah, Minh Minh!"

Minh Minh ngẩng đầu lên, đôi mắt vô cùng xinh đẹp, đôi môi hồng hào, phủ ánh nước ám muội mà tình sắc, cất lên âm thanh động lòng người:

"Tướng công, cho ta được không?"

Tiểu vương gia nghe xong, cứ nghĩ là Minh Minh tự mình chủ động tới hầu hạ hắn, quả là yêu tinh biết cách dụ dỗ người ta, vậy thì không sai đi.

Au: :)) có nhầm không?

Tiểu vương gia gật gật đầu, Minh Minh lập tức nở nụ cười, cúi đầu một lần nữa hôn xuống.

Y phục đã bị cởi ra từ khi nào, làm lộ ra làn da đậm màu khoẻ mạnh của tiểu vương gia. Ngón tay Minh Minh nắm lấy điểm mềm mại trên ngực hắn, khẽ nghịch ngợm một chút, nơi đó liền run rẩy dựng đứng lên, đáng yêu vô cùng.

Tiểu vương gia thấy như có ngọn lửa trong lòng không kìm được bốc lên, cổ họng không tự chủ được phát ra tiếng rên rỉ.

Minh Minh thay đổi động tác, cậu đưa tay tìm kiếm điểm anh đào của tiểu vương gia, sau đó dùng ngón tay gảy lên nơi đó tới khi nó cứng lên, liền vui vẻ nói:

"Tướng công, ngực của tướng công đáng yêu quá."

"Ngươi nói linh tinh gì thế?"

Tiểu vương gia lần đầu nghe được những lời này, cả người càng thêm ngứa ngáy, tê dại.

Minh Minh coi như không nghe thấy những gì tiểu vương gia nói, mỉm cười cúi đầu, ngậm lấy điểm anh đào đã dựng lên của tiểu vương gia.

Âm thanh nhấm nháp vang cả căn phòng. Làm tiểu vương gia mềm nhũn cả người, trầm giọng thở dốc.

Được một lúc, Minh Minh dừng lại, tạm rời khỏi người tiểu vương gia, vừa vội vã cởi y phục của bản thân xuống, vừa nói với tiểu vương gia:

"Tướng công, ngươi thật ngon a~."

Tiểu vương gia ngại ngùng, khẽ nghiêng nghiêng mặt nhìn sang nơi khác. Minh Minh thấy vậy, liền dùng tay, kéo cằm tiểu vương gia, buộc tiểu vương gia phải nhìn cậu:

"Nhìn ta."

Tiểu vương gia nghe lời, nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Minh Minh.

Minh Minh hài lòng, liền nắm lấy tay tiểu vương gia, chạm lên vị trí trái tim của mình. Cảm giác nơi đó đang nảy lên những nhịp dồn dập. Minh Minh dần buông lỏng tay, để tay tiểu vương gia tự do khám phá.

[SaintPerth] Trăm Năm Xảo HợpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ