Chương 4

140 19 32
                                    

Tiểu vương gia ngồi ăn cơm cùng các vương gia, quận chúa khác nhưng cứ nhấp nhổm không yên. Tới mức mà Tư Duệ - trúc mã của tam ca Khiết Đức lo lắng:

"Sao vậy, tiểu vương gia? Đồ ăn không hợp khẩu vị của người sao?"

Tiểu vương gia mím mím môi, suy nghĩ một lát rồi trả lời:

"Ta quả thật có chút mệt mỏi. Muốn trở về phòng."

"Vậy trở về nghỉ ngơi trước, lát nữa ta sẽ sai người mang đồ ăn khuya tới cho người." Tư Duệ nói.

"Không cần. Ta không đói."

Tiểu vương gia nói rồi đứng dậy, hướng đến các vị vương gia và quận chúa khác nói thêm mấy lời rồi rời bước.

Tôi nói này, mọi người có thấy lí do mệt mỏi của tiểu vương gia đáng tin hay không vậy? Chứ tôi nghĩ tiểu vương gia muốn nhanh chóng trở về phòng là vì cái khác kìa.

Tới khi Tiểu vương gia trở lại, hắn kêu công công lui xuống trước rồi mới đẩy cửa bước vào.

Nhìn qua một lượt, không thấy con nai thành tinh kia đâu. Trong lòng tiểu vương gia có điểm không thoải mái. Còn muốn mắng thêm mấy câu.

Mắng nai nhỏ không nghe lời hay mắng nó bỏ đi? Ngài muốn mắng cái gì đó hả?

Đến lúc tiến vào trong, thấy nai nhỏ đang nằm trên giường, tiểu vương gia lập tức nhẹ nhõm. Thì ra không phải nó bỏ đi, hay bị người ta bắt đi mất. Mà là đang ngủ.

Lúc này Minh Minh đã trở về nguyên hình là một con nai xinh đẹp. Bộ lông óng ánh, mềm mượt. Khiến tiểu vương gia không nhịn được, liền đưa tay lên vuốt một cái.

Bị người ta chạm vào, nai nhỏ khẽ cựa mình một chút nhưng không tỉnh lại. Nhưng chỉ cần như vậy thôi, đã làm cho tiểu vương gia giật mình, vội vã đứng phắt dậy.

Haha, ra là ngài ấy xấu hổ.

Thấy Minh Minh lại chìm vào giấc ngủ. Nhịp tim của tiểu vương gia mới giảm dần. Hắn từ từ ngồi xuống giường. Ngắm nghía lại con nai kì lạ này.

Những con nai đực bình thường thường có mùi hương nồng đặc trưng của giống loài. Nhưng Minh Minh thì khác. Nó có mùi hương thật ngọt ngào, ấm áp.

Tiểu vương gia vì sự thoải mái này mà chẳng mấy chốc, cũng rơi vào trong giấc ngủ thật ngon.

Sáng hôm sau khi thức dậy, tiểu vương gia nhìn khuôn mặt trước mắt mà giật mình.

Tối hôm qua, hắn còn đang vuốt ve con nai nhỏ kia. Ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Không nghĩ đến ngủ chung giường với Minh Minh.

Hắn thật sự không có cách nào liên hệ giữa con nai nhỏ đáng yêu và yêu tinh một thân cao lớn lại với nhau được.

Hiện tại con nai tinh kia vẫn đang nhắm mắt ngủ. Mái tóc màu nâu sáng óng, vài lọn còn rơi trên gò má mềm mịn. Lông mi dài nhạt màu. Đôi môi nhỏ hé mở.

Tiểu vương gia nghĩ rồi nghĩ. Có nên xô con nai này xuống giường hay không. Còn chưa kịp hành động, đã bị Minh Minh vươn tay tới. Hai chân cũng quấn lấy tiểu vương gia, kéo về phía mình. Mặt còn cọ cọ lên gò má tiểu vương gia nữa.

[SaintPerth] Trăm Năm Xảo HợpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ