Chương 3

283 41 0
                                    


Chương 3

Khi cậu thấy giáo viên là ai, cậu đã biết Toán sẽ không hề thú vị một chút nào. Và đó cũng là lúc mọi chuyện từng chút một trở nên tệ hơn.

Đây là giờ của môn Toán. Jisung đã rất thích bộ môn này, bởi cậu hiểu biết rất nhiều về nó, nhưng khi cậu nhìn thấy giáo viên sẽ đảm nhận môn cậu biết rằng đây chắc chắn không phải tiết cậu thích nữa rồi.

Thầy Kim.

Thầy Kim là giáo viên cực kì nghiêm khắc. Ông ấy cũng không giỏi việc dạy học lắm. Ông thường hay sai đáp án và bực bội với những học sinh cố sửa đáp án của mình. Jisung là một trong số đó. Jisung đã học với thầy Kim trước đó rồi bởi ông dạy hai loại toán khác nhau.

"Chào cả lớp, tôi sẽ là giáo viên toán của các em năm học này. Gọi tôi là thầy Kim." Ông giới thiệu một cách chán nản. Đôi mắt ông quét khắp phòng để xem học trò của mình như thế nào. Khi mắt ông dừng ở Jisung, ông thở dài chán chường trong khi Jisung thì nở nụ cười hướng về phía ông. Ông lờ đi nụ cười thiếu đánh của cậu và bắt đầu bài học mới.

Jisung quay sang trái và cười khúc khích "Năm nay sẽ vui lắm đây" trong khi Felix đảo mắt cạn lời với thằng bạn của mình.

-----

Jisung đã nghĩ rằng tiết Toán sẽ trôi qua êm đẹp. Cậu chỉ cần chỉnh đáp án của thầy Kim hai lần và mỗi lần như thế, ông đều lườm cậu. Chỉ còn 10 phút nữa là hết tiết và đó chính là lúc mọi chuyện trở nên tệ hơn.

Jisung ngồi giải phương trình trên giấy vào cuối giờ. Ở một bước cậu đã tính sai dẫn đến sai hết cả bài. Cậu nhìn vào cây bút chì trên tay và chợt nhận ra nó không có gôm, tìm trong hộp bút cũng không có cục gôm nào. Cậu không thể mượn của Felix hay Seungmin bởi họ lúc nào cũng dùng bút mực. Những người ngồi trên cũng đang viết bằng bút mực nốt.

'Chúa ơi, không lẽ mọi người trong phòng này đều viết bút mực hết hả?' Jisung tự nghĩ. Jisung nhìn xung quanh và để ý rằng Minho có gôm trên bàn. 'Đùa nhau à. Sao cậu ta lại là người duy nhất gần mình có gôm. Mình không muốn hỏi mượn chút nào, nhưng mà cuối giờ phải nộp lại tờ này.' Jisung chỉ muốn đập đầu chết cho rồi.

Sau một hồi ngẫm nghĩ, Jisung quay sang phải nhìn Minho, người đang ngồi xoay bút xem điện thoại giấu dưới hộc bàn, "C-cậu có thể cho tớ mượn gôm không?" Jisung lắp bắp.

Minho vẫn không ngẩng đầu lên. Hắn không nghe thấy cậu. Hắn quá chú tâm vào thứ đang làm trên điện thoại.

Jisung gào thét trong lòng. "Này Minho." Cậu thử lại lần nữa.

Minho dời mắt khỏi điện thoại và nhìn Jisung. Hắn dừng xoay cây bút trong tay và Jisung có thể nói rằng Minho đang cực kì khó chịu bởi có người đang quấy rầy hắn. Và đúng như dự đoán, hắn trừng mắt nhìn cậu. Minho nhìn chằm chằm cậu mà không nói lời nào lâu bao nhiêu, Jisung lại càng muốn nhảy xuống hố cho xong đời bấy nhiêu.

"Cậu muốn g-." Minho hỏi một cách khó chịu trước khi hắn bị thầy Kim cắt ngang.

"Minho, không được nói chuyện trong giờ làm bài tập. Em sẽ phải ở lại sau giờ học để chịu phạt!" Thầy Kim nói.

TRANS I Minsung I His ScarsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ