Chương 1

495 42 2
                                    


Cánh cửa phòng ngủ của Jisung chợt mở ra,"Jisung nhấc mông lên dậy coi thằng này! Mày sẽ trễ ngày đầu tiên nhập học mất!" Anh trai của Jisung, Younghyun hay còn gọi là Brian quát.

"Ummm, 5 phút nữa." Jisung rên rỉ, không rời khỏi chỗ ngủ một li.

"Tao cho mày 3 giây." Cái giọng phiền phức ấy lại vang lên.

Đáp lại là tiếng lầm bầm của Jisung, và cậu vẫn chưa nhích khỏi chỗ nằm.

"Một...Hai...Ba!"

Jisung vẫn không một chút lo lắng và đang mơ màng chuẩn bị ngủ tiếp.

"Được thôi. Mày chọn nó rồi đấy nhé."

Cậu cảm thấy như có thứ gì vừa nứt ra ở trên đầu và chất gì đó dính dính chảy dài xuống khuôn mặt mình. Cậu lập tức bật dậy khỏi cái nệm êm ái của mình và lau thứ chất nhờn đang bám lên mắt cậu. Jisung nhìn tay mình và thấy phần màu vàng còn lại. Cậu lườm ông anh, người đang đứng ngay trước giường cậu với hộp trứng trong tay. Brian quẳng cho cậu một ánh nhìn tự mãn.

"Tao đã kêu mày dậy rồi mà." Brian nhún vai.

Jisung nhanh chóng chụp lấy hộp trứng và mở ra. Cậu định lấy một quả chọi anh nhưng rồi chợt nhận ra không còn quả nào nữa.

Brian cười vô mặt em trai mình. " Haha thằng ngu! Hết trứng cho m chọi tao rồi."

Thay vào đó, Jisung ném thẳng cái hộp vô người ông anh và với lấy mấy cái vỏ trứng còn sót lại trên ga giường chọi liên tiếp vào thằng cha đang chạy khỏi phòng.

"Ông lãng phí quả trứng cuối cùng lên đầu tôi!? Tôi có thể dùng nó làm bữa sáng đó!" Cậu la lên để anh trai nghe thấy.

"Mày còn chưa từng ăn sáng!" Brian gào lại.

Jisung thở dài và rời khỏi giường, đi đến phòng tắm. Cậu nhìn vào gương và cảm thấy sợ hãi bản thân lúc này. Jisung hầu như không thể mở mắt rõ ràng nhưng cậu vẫn thấy bộ dạng kinh khủng của mình. Tóc cậu dính nhớp chỉa ra theo đủ hướng, gần giống như một con nhím biển, nhất là mảng tóc mà trứng dính vào. Trứng vẫn nhỏ xuống gương mặt sưng húp của cậu và còn hai cái bọng mắt đáng chú ý kia nữa.

Không muốn nhìn bản thân một chút nào nữa, Jisung tắm để rửa trôi phần trứng kia. Cậu đánh răng và rửa mặt. Sau khi đã xong xuôi mọi thứ trong nhà tắm, cậu quay về phòng và mặc đồng phục. Cậu chỉnh lại mái tóc và đi xuống lầu nơi anh trai và chị gái của cậu đang ngồi ăn cháo yến mạch trên bàn.

"Hi chị Jihyo." Jisung cười rạng rỡ.

Cô nhìn lên và thấy đứa em đang đi tới. "Này Jisungie." Jihyo cười trong khi cậu ngồi xuống cạnh cô. "Chúng ta hết trứng rồi nhưng mà chị đã làm cháo yến mạch. Em muốn ăn một ít không?" Nhắc tới mấy quả trứng làm Brian khịt mũi trong khi Jisung vừa bẻ cổ vừa lườm anh.

"Không sao em ổn mà. Em phải tới trường ngay nếu không trễ học mất. Bai chị!" Jisung vừa nói vừa đứng dậy và đeo balo lên vai, nhanh chóng chạy ra cửa. Cậu biết cái gì sẽ xảy đến tiếp theo và cậu chỉ muốn rời đi trước khi chị cậu nói, nhưng tất nhiên là cậu đã quá chậm trễ.

TRANS I Minsung I His ScarsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ