Chương 23+24

744 46 2
                                    

Chương 23: KHÔNG NGỪNG CẦN EM (3)

Sau khi kết thúc một cuộc hoan ái, Ami vốn đã ngất đi được Hoseok đặt lên giường phụ nằm nghỉ, đồng thời sai người thay ga mới màu kem cho giường chính, mới mang cô qua nằm lại. Anh cũng đặc biệt nhờ người đưa đến một bộ váy mới.

Hoseok mở máy tính lên giải quyết một số công việc, lại qua tệp mới tìm ảnh cũ khi trước của cô. Gương mặt mũm mĩm cùng thân hình tròn như "hạt mít", trông rất dễ thương. Còn hiện giờ cô gầy đi, lại làm cho anh ham muốn không thôi.

"Hù !" - Hoseok bị giật mình suýt ném đi chiếc máy tính, nhưng vì tiếc của nên thôi. Anh đen mặt lại:

"Em làm trò gì ?"

"Thấy anh chuyên tâm quá nên trêu đùa thế thôi, không ngờ lại có thói quen lưu giữ ảnh của em đi." - Ami cười xuỳ một tiếng, chui vào trong lòng anh, tay di chuyển chuột xem từng ảnh, vừa xem vừa cười lớn:

"Anh xem, ngày trước em béo thế này, lăn thôi cũng nát xe người ta."

"Anh xem, mặt tròn thế này, thật khả ái nha."

Ánh mắt Hoseok dịu dàng nhìn xuống vật nhỏ ngồi trong lòng mình, trên miệng vẽ một đường ôn nhu:

"Em thế nào cũng là bảo bối của anh."

"Bớt nịnh đi, em biết em đẹp sẵn rồi, anh không cần khen." - Đang cười đùa, chợt Ami cười nguy hiểm - "Anh đợi đến lúc rước em về, còn dám khi dễ em như lúc sáng, liên tục hành hạ em ?"

"Vậy ai là người chủ động chiếm hữu anh ?"

Hoseok cũng cười tà ác, nhìn xem biểu hiện của cô như thế nào. Chỉ thấy cô dừng lại một chút, rồi mang bộ dáng suy nghĩ, lát sau trả lời:

"Vậy anh liền muốn xem tiểu Seok nhỏ bị gãy ?"

Hoseok đổ mồ hôi lạnh, em thật ác a. Sao lại muốn vật chiến đấu của anh bị gãy, thì làm thế nào phục vụ em? Đây xác thực là bảo bối của anh?

_______

Chương 24: EM RẤT QUAN TRỌNG (1)

Ami không hiểu, rốt cuộc Hoseok ăn phải cái gì mà ngày nào cũng đi theo cô thế, vẻ lạnh lùng thường ngày đâu rồi. Hại cô đang ngồi ghi bài trong lớp thì bị giật mình do anh "ló" đầu từ cửa sổ nhe răng cười với cô.

Hết buổi học, cô liền kéo Hoseok ra công viên, tha thiết cầu xin:

"Đừng đi theo em nữa, phiền phức lắm."

"Vậy gọi một tiếng ông xã đi." - Hoseok "nhe" hàm răng trắng đều ra cười sáng lạn, mặt dày đề nghị.

"Không được."

"Vậy ngay lập tức tại chỗ này, anh muốn thân thể em."

Mỗ nam nào đó không cảm giác được luồng sát khí nguy hiểm bao quanh mình, hồn nhiên cười. "Ba !" - một tiếng động mạnh vang lên. Khi nhìn lại đã thấy chân Ami, khụ....đá vào tiểu Seok của Hoseok. Anh đau lòng khóc, trưng ra bộ mặt đáng thương:

"A, bà xã, em không nhẹ tay được sao ?"

"Vô sỉ, tôi không nhẹ tay đấy !" - Ami hừ lạnh, đem chiếc túi da trên tay đập mạnh vào mặt Hoseok, tức giận bỏ đi. Hoseok vừa ôm hạ bộ vừa chật vật chạy theo:

"A, đợi ông xã với."

Cô vẫn không để ý, hướng bước chân đều thẳng tắp mà đi, không hề biết sắp có nguy hiểm xảy ra với mình. Hoseok mặt dày đi theo vốn có đặc điểm sát thủ liền có cảm nhận, liền tiến nhanh hơn để bảo vệ cô. Nhưng không ngờ....

Người đàn ông từ trên tầng thượng, mắt tập trung nhìn vào ống ngắm, hướng mục tiêu vào chân phải Hoseok.

"Đoàng !" - tiếng nổ súng vang lên, Hoseok liền ngã khuỵu xuống, nhưng vẫn cố gắng đứng lên. Ami vốn nghe tiếng súng liền hoảng sợ quay đầu lại, thấy anh đang đau đớn ôm chân. Anh hét lên:

"Ami mau chạy đi."

Cô không muốn chạy, tiến tới chỗ anh. Nhưng một bóng hình thoăn thoắt đi qua, dùng lực đạo đem khăn tẩm thuốc mê trùm lấy miệng cô. Một lúc sau cô từ từ ngất đi. Những người bắt Ami nhanh chóng rời đi, Hoseok đau đớn hét lên:

"Động vào phụ nữ của tôi, giết không tha !"

Anh rút di động trong túi quần ra, liền gấp rút bấm số:

"HeaChan, đến đường JL đưa tôi về, bố trí người chuẩn bị tấn công."

___________________________

Đã lướt đến cuối trang rồi, tiếc gì bấm một ⭐ vote cho truyện nhỉ! 😘

[FULL] {CHUYỂN VER} JUNG HOSEOK • NỮ PHỤ ĐẠI SỦNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ