-005-

2.3K 352 33
                                    

Câu chuyện thứ hai diễn tiếp qua lời kể của bạn.

Cốc trà xanh hơi ngọt dịu xoa ấm cơ thể ba người họ. Trong góc phòng thời gian trên đồng hồ không chịu đứng im bao giờ vẫn chầm chậm trôi, nhưng có vẻ không ai còn bận tâm.

"Sau đó? Có rất nhiều sau đó chị chẳng nhớ nổi biết bao nhiêu lúc hai bên nảy sinh bất hòa. Người tính cách ngay thẳng như anh hai em cũng có vô số tật xấu tệ hại. Không thể phủ định bạo lực đã ăn sâu vào tiềm thức cậu ta. Nhưng nếu Taiju Shiba đơn thuần chỉ thế, thế giới này mấy ai có gan chịu đựng, quen người đó tới mười năm?"

Cụm từ xích mích hiển nhiên tồn tại không thể tránh khỏi. Từ thuở con người bắt đầu biết nhận thức và sinh sôi. Tạo hóa đã mặc định tạo ra sự khác biệt giữa con trai và con gái.

Đọ về sức mạnh bạn thua, đọ về độ cứng đầu gã nhún nhường. Hai người cứ thế như hai cục nam châm, khi hút nhau, khi cực lực đấu đá nhiều tháng trời. Trở thành cảnh tượng gây sốc nhưng dần quen thuộc.

Bạn đối với Taiju mọi điều đơn thuần gói gọn trong một câu: mang ơn phải sợ có nợ phải trả. Dù hai người không kể thì qua cặp mắt người ngoài chuyện liền không ngừng suy diễn lung tung.

Dẫu vậy khó trách ai không nghĩ vậy khi một cô gái chuẩn bị Bento cho một chàng trai sẽ thường mang theo bao nhiêu tình ý đặt vào. Mà bạn một chút gượng ép cũng không hiện lên trên mặt, ngược lại luôn tinh tế nhìn trộm Taiju đánh giá món ăn qua động tác gắp đũa.

Bởi công đoạn chuẩn bị một hộp Bento ba tầng cân bằng dinh dưỡng thường vui hơn bạn nghĩ. Thi thoảng sẽ có đôi chút vụng về nếu để bản thân thử sức với một món ăn trong sách hướng dẫn. Cũng may đều hợp vị gã sẽ chẳng đoái hoài lặng lẽ ăn sạch. Hôm nay cũng tương tự, chuông báo giờ nghỉ trưa đã reo.

Uốn lưng thở phào nhẹ nhõm, thu dọn bút vào hộp rồi gấp sách vở ghi chép lại. Đi xuống cuối lớp mở tủ để đồ riêng lấy ra hai hộp cơm, bọc Tenugui đương nhiên hạ cánh trước mặt Taiju. Theo thói quen chiếc ghế bàn trên trống vắng được bạn mượn quay xuống ngồi đối diện gã.

Bấy giờ, rơi vào khoảng đầu tháng mười học kỳ hai. Bầu trời trong gợn mây trắng có chút gió mát thổi từ cửa sổ, sắc xanh điểm sân trường. Thật thanh bình, khiến bạn có chút ngẩn ngơ.

"Itadaku." chất giọng ồm cắt ngang trạng thái bay bổng. Bạn chớp mắt quay lại hộp Bento của mình, mở nắp. Nhấc đũa lên gắp đồ ăn, chưa kịp đưa vào miệng liếc mắt lên đã thấy Taiju cau mày nhìn chằm chằm. Bạn nhanh chóng hạ đũa, ngẩng mặt vén tóc sau tai thành thật thắc mắc.

"Chuyện gì thế? Sao lại ngừng ăn vậy?"

Trong vô vàn những lo âu về việc đồ ăn nấu nướng có vấn đề thừa thãi.

Đầu đũa Taiju gõ vào thành hộp cơm của bạn đúng vị trí xếp ba khúc ngô chiên, lạ lùng thay cả ba khay cơm kia lại hoàn toàn trống phần chất đạm này mà thay thế bằng đậu xanh.

Dân tình hóng hớt liền ồ lên, ý đã hiểu chuyện. Khiến bạn ngờ vực nhìn gã ta bất mãn.

"Không được, cậu đã có phần của mình rồi. Đừng chọc đũa vào hộp cơm của tớ."

Shiba Taiju x readerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ