Cả hắn và cậu sau khi bỏ lại đám nam sinh và Hyemin đang tức tối ở sân sau, quay lại lớp học lấy cặp sách rồi ra về. Đi được một lúc, Taehyung sực nhớ đến món mì tương đen lúc nãy Jungkook đã dặn hắn mua. Vì đám hung hãn kia chặn đường và quăng hộp mì đi rồi, hắn gãi gãi đầu, hỏi cậu-"L-lúc nãy mì mua cho cậu bị đổ mất rồi, xin lỗi..."
Áy náy chỉ vì hộp mì tương đen mua cho cậu bị đổ mà trong khi người làm không phải là hắn sao? Tên này lúc nãy còn một mình đánh cho đám nam sinh kia một trận ra trò, vậy mà bây giờ lại đang gãi đầu xin lỗi cậu. Jungkook thở một hơi, lắc đầu nói-"Không sao."
"Hay là tôi nấu mì tương đen cho cậu, có được hay không?"
Lắc đầu ngao ngán, Jungkook khua khua tay một chút, rồi bỏ tay vào túi quần-"Phiền phức như vậy sao?"
Thấy thế, hắn liền xua tay vội vã, nhanh miệng nói lại-"Không, không phiền đâu. Cùng tôi qua cửa hàng một chút, lập tức mua nguyên liệu về nấu cho cậu. Cũng rất an toàn, món đó tương đối dễ..."
Nhất định lần này hắn muốn cho cậu được ăn mì thật, nếu không thoả hiệp thì chắc chắn hắn khó mà yên được cho đến khi được nấu mì mất. Jungkook liền đưa tay ra hiệu cho hắn im lặng-"Được rồi, đi mua."
Sau đó là cả hai cùng vào cửa hàng tiện lợi theo lời hắn để mua nguyên liệu làm mì tương đen cho cậu. Tên này đúng là nhiệt tình quá đáng, ngây ngây ngốc ngốc đi theo cậu suốt như vậy, việc gì cũng muốn làm cho cậu hết.
Lượn một vòng cũng đã có đủ những thứ cần thiết, hai nam sinh cùng nhau đi mua đồ ăn trong bộ dạng bụi bặm, trên mặt hắn lại còn có vết thương làm người ta tưởng chừng côn đồ mới gây chuyện, nhưng bù lại dáng vẻ cả hai không giống lắm, một lạnh nhạt một hứng khởi thì mới yên tâm khẳng định rằng không phải.
Ánh mắt người xung quanh để ý như vậy, Jungkook chỉ mới ngã một cái thì khuỷu tay hơi đau nhưng ít ra quần áo chỉ bám chút bẩn khi cậu ngã xuống dưới thôi. Còn Taehyung, bị ăn đòn bất ngờ ngã xuống sân đất, bị đánh vài đòn rồi nên mới xuất hiện thêm vết thương. Đặc biệt chói mắt nhất là vết thương ngay khóe miệng bị đánh trúng nữa rồi, sưng thậm tệ lại còn chảy máu.
Tên này không biết đau hay sao? Vẫn còn vết máu mà cũng không chịu lau đi, lại còn hứng khởi như vậy, chỉ vì hắn sắp được nấu mì cho cậu ăn à? Kể cũng lạ, vì sao hắn tình nguyện chiều mình vô điều kiện như vậy, sẵn sàng làm chỉ cần cậu muốn. Thích thôi thì vẫn chưa đủ, hắn chính là yêu cậu đến mức nào rồi.
Khoan đã, y-yêu???
Nghĩ đến đây, hai má cậu vô thức hồng hồng. Vì sao nghĩ ra cái chuyện đó? Liên quan gì đến cậu đâu chứ? Mất hình tượng thật sự.
Lén nhìn vào vết thương trên miệng hắn một lần nữa, Jungkook thở dài. Bảo hắn đem đồ đi tính tiền trước, cậu lấy cớ đi vệ sinh. Hắn nghe xong cũng chỉ gật đầu ra quầy chờ tính tiền rồi ra trước cửa hàng đợi cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
||Taeguk|| Discombobulation
Fiksi PenggemarNhiều lúc ngẫm lại, Kim Taehyung thực sự ngu ngốc. Một con người tướng mạo anh tuấn, tính cách lại ôn hoà dễ chịu và vì thế, hắn được mọi người yêu thích. Nhưng hắn nào có để tâm đến, vì sự quan tâm của hắn đặt toàn bộ trên người cậu thiếu niên tuấn...