Ngoại truyện 2:
Only Phong Cảnh Nguyên Lâm♥Enjoy~
Một câu chuyện rất lâu về trước. Là ngày mà Trương Gia Nguyên 10 tuổi theo gia đình chuyển về Trùng Khánh sống với ông bà, vốn dĩ cũng là quê hương anh.
Ngồi trên xe, từng cảnh vật lần lượt lướt qua cửa kính, bà Trương không khỏi thở dài hoài niệm. Thật lâu rồi mới trở về nơi này.
"Nguyên Nhi à, ở đây rất đẹp nha. Cùng mẹ ngắm đi." Bà cười với con trai đang hiu hiu buồn ngủ, tay chỉ ra tấm kính trong suốt.
"Ưm..." Cậu nhóc nhăn mày chép miệng, ngả đầu ra sau ngủ tiếp.
Đêm qua trước khi đi, nó đã sang nhà thằng bé Hạo Vũ ngủ ở đó... Chắc chắn, cả hai đã cùng thức rất khuya. Chúng nó thân nhau như vậy, khó trách.
Bà nhìn mà tội nghiệp đứa con bé bỏng, bất đắc dĩ đưa mắt về phía chồng mình.
Ông Trương lắc đầu cười, "Mình đừng lo, sau này sẽ quen thôi."
"Ừm..." Bà ngập ngừng đáp rồi lại nhìn ra cửa.
Khoảng 1 tiếng sau, xe lửa cuối cùng cũng đến trạm. Bà Trương lay Gia Nguyên dậy, cũng may thằng bé rất dễ thức giấc, đợi một chút liền tỉnh táo ngoan ngoãn đeo balo của mình rồi đi theo ba mẹ.
Rời khỏi trạm, cả ba lại bắt taxi đi thêm một quãng đường, dừng lại trước một ngôi nhà thoạt nhìn có chút to lớn.
Trả tiền taxi, bọn họ rải bước tới căn nhà đó.
Mở cửa, ba người lần lượt vào nhà. Truyền qua tai họ là tiếng cười đùa vui vẻ của ông bà lão, nghe rõ còn loáng thoáng tiếng trẻ con? Họ... không nhầm chứ?
Để kiểm chứng, ông Trương bước tới phòng khách, nơi phát ra trận cười thoải mái của ba mẹ mình. Gia Nguyên tò mò cũng lạch bạch chạy theo.
"Mặc Mặc có giỏi không ạ?" Cậu bé ngồi trong lòng bà lão, nhe răng cười tít mắt.
"Giỏi. Mặc Mặc là đứa trẻ rất thông minh a."
Cậu bé được khen, thỏa mãn cười khúc khích, hai cái má bánh bao nộn nộn lên xuống liên tục khiến người ta vừa nhìn sẽ muốn lao tới cắn a.
Ông nội Trương quay sang phát hiện gia đình con trai đang đứng ngốc một chỗ mới vẫy tay, ý bảo vào đây.Gia Nguyên lâu lắm rồi mới gặp lại ông bà nha, cậu nhóc lon ton chạy tới ôm cổ ông mình, giọng nói có điểm nghẹn ngào, "Oa... Nguyên Nguyên nhớ ông với bà lắm a ~"
"Ha ha, ông cũng rất nhớ Nguyên Nhi nha." Ông nội Trương gật gù cười nói.
Ba mẹ Gia Nguyên lễ phép chào hỏi, sau đó cũng ngồi xuống sofa nghỉ ngơi.
Cậu nhóc "hing" một tiếng, tầm mắt lia tới đứa trẻ đáng yêu đang ngồi trong lòng bà hỏi, "Bà, kia là ai vậy ạ?"
Bà nội Trương iền hòa đáp, "Đứa bé này là Mặc Mặc, lớn tuổi hơn con đấy! Cứ hễ học về hay là chủ nhật thì nó cũng chạy sang chơi với ông bà hết. Mặc Mặc dễ thương lắm luôn nha, lại vô cùng lanh lợi nữa."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Vũ Điện Đài] Kha Vũ ~ yêu anh
Fanfiction[ EDIT Song vũ ] - Châu Kha Vũ~ HẠO Vũ YÊU ANH! Edit: Thập Nhị