Seungwan sắp tức điên lên với vẻ mặt thiếu đòn của hai con người đang ăn nhờ ở đậu nhà mình.
"Gì? Nếu còn bày cái mặt đó ra thì cuốn đồ ra khỏi nhà mình!" Seungwan ném cho Seulgi một cái lườm.
"Giờ mình cũng phải đến bệnh viện trực rồi! Không có thời gian cản trở cậu."
"Em cũng phải ra ngoài vì có hẹn với Yerim." Sooyoung cầm túi xách theo sau Seulgi bước ra ngoài. "Hai người ở nhà... nhớ ăn sáng đấy!"
Seungwan xém chút gào lên cho đỡ tức. Cô quay sang Joohyun vừa rửa mặt bước ra.
"Giám đốc! Chị ăn mì không? Nhà tôi chỉ còn mỳ thôi!"
"Không ăn đâu! Tôi không ăn mấy món đó đâu!"
Lại nữa, đồ kén ăn!
"Vậy tôi ăn! Tôi đói quá!"
Ơ?
Seungwan đi vào bếp nấu mì, để Joohyun ngồi ngơ ngác ngồi ở bàn ăn. Mì được nấu bốn phút, còn cho thêm cả trứng và kim chi vào nữa. Seungwan bưng nồi mì nóng hổi đến đặt cạnh Joohyun rồi kéo ghế ngồi xuống.
"Ngon lắm đấy! Không ăn thật à?" Seungwan nhướng mắt mở nắp để khỏi toả lên.
"Tôi chỉ thử một chút thôi!"
Seungwan nhướng mày nhịn cười, gắp một đũa mì rồi thổi qua cho bớt nóng đưa cho Joohyun.
"Em nấu tệ thật đó. Có ngon lành gì đâu!"
Joohyun gấp thêm một đũa nữa thản nhiên cho vào miệng.
"Trứng sao lại vỡ ra hết thế này?"
Gắp trứng lên nhận xét qua rồi đưa thẳng vào miệng luôn.
"Em thêm tỏi băm vào đấy à!"
"..."
"Nhìn màu sắc nè! Aigoo không hài hòa gì cả?"
!?
"Chị nói không ăn mà, ăn hết một nửa luôn rồi!"
"Có thể nấu thêm một gói nữa không?"
Seungwan bật cười rồi đi nấu thêm một gói mì nữa.
Joohyun thay đổi rồi, thật sự thay đổi rồi! Joohyun chưa từng thế này bao giờ, cũng chưa từng tưởng tượng ra một Joohyun của lúc này. Vì sự xuất hiện của Seungwan mà mọi thứ đã khác đi đến mức Joohyun cảm thấy không kịp nắm bắt.
Ăn mì xong, Seungwan mang bát đũa đi rửa, Joohyun ở phía sau ngẩng người nhìn dáng vẻ của Seungwan. Seungwan đơn giản mặc áo phông rộng rãi, buộc hờ mái tóc ngắn của mình đeo bao tay vào đứng rửa bát. Joohyun đột nhiên cảm thấy hạnh phúc dâng lên trong lòng ngực. Nếu ngày nào cũng được thế này thì tốt biết mấy. Cô bước đến, choàng tay khẽ ôm lấy Seungwan từ phía sau.
Bị bất ngờ trước bàn tay ôm lấy mình Seungwan sững lại.
"Chị sao thế?"
"Chúng ta hẹn hò đi Seungwan!"
Tim Seungwan đột ngột đập nhanh.
"Chúng ta đừng chỉ dừng lại ở việc xác nhận tình cảm mà chính thức hẹn hò đi, được không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Wenrene] | The Cure
Фанфик"...bởi vì em rất có ý nghĩa với chị." _____________________ Wenrene fanfic Do not reup!