Chap 13

669 35 0
                                    

Anh và cậu cùng nhau nắm tay đi dọc bờ biển, trao cho nhau những lời nói ngọt ngào, đôi lúc anh còn cúi xuống hôn vào má cậu vài cái làm cậu không khỏi xấu hổ mà đánh nhẹ vào người anh. Cả hai cùng nhau vui đùa bên bờ biển, cùng nhau ngắm hoàng hôn, cậu chỉ mong có thế thôi, có thể hạnh phúc bên anh như vậy là được rồi. Dù cậu không biết ngày mai ra sao, không biết tương lai sẽ như thế nào, cậu chỉ cần biết hiện tại bây giờ người bên cạnh cậu là anh, người quan tâm, yêu thương cậu là anh, vậy là cậu đã hạnh phúc lắm rồi. Cậu bất ngờ xoay người ôm chầm lấy anh, trao cho anh một nụ hôn đầy yêu thương làm anh ngạc nhiên đến không kịp phản ứng. Đợi đến khi anh xác nhận được tình huống gì thì môi cậu đã rời khỏi môi anh rồi. Cậu nhìn anh mỉm cười vui vẻ mà nói:

-Soobin, em yêu anh, chúng ta mãi bên cạnh nhau nhé.

-Huening, anh yêu em, tay em anh đã nắm chặt rồi thì sẽ không bao giờ anh buông bàn tay này ra đâu.

Sau đó anh kéo cậu vào lòng, đáp trả lại nụ hôn nhẹ nhàng của cậu lúc nảy bằng một nụ hôn đầy mãnh liệt, anh không để bản thân bị thiệt thòi đâu. Sau khi ngắm hoàng hôn trên biển xong thì cả hai lại cùng nhau dạo bước về căn biệt thự của Beomgyu.

-Hai người về rồi à, mau phụ giúp bọn này một tay đi.

Cậu và anh vừa về đến cửa đã nghe tiếng Taehyun nhờ vả. Phải rồi ha, cả bọn định sẽ tổ chức một bữa tiệc nướng ngoài trời vào tối nay.

-Lúc nảy cậu và Beomgyu hyung đi đâu mà mình không thấy vậy.

-Bọn mình luôn đi đằng sau cậu với con thỏ bự đó chứ đâu.

-Có hả, sao mình không thấy.

-Trong mắt cậu giờ chỉ có mình Soobin hyung thôi chứ có để ý tới ai đâu.

-Làm gì có chứ, mà sao về không gọi mình với ảnh về chung luôn.

-Thôi thấy hai người lãng mạn quá, hôn nhau thắm thiết thế cơ mà nên bọn mình không nỡ làm phiền.

-Hôn...gì cơ chứ.

-Thật là không hôn.

-Ừ thì....

-Con sóc kia, lúc này em ranh ma quá nha.

-Là sao...

-Taehyun dụ em đó, chứ vừa ra khỏi cổng là nó với Beomgyu đánh lẻ đi mất tiêu rồi.

-Huening à, cậu dễ bị lừa thật đó.

-KANG TAEHYUN, hôm nay cậu chết với mình.

Thế là cậu cứ thế chơi đuổi bắt với Taehyun mặc cho Beomgyu đang ra sức ngăn cản. Không biết vô tình hay cố ý mà cả hai dí nhau một hồi lại chọn địa điểm kết thúc là Yeonjun. Yeonjun đang ngồi đợi lửa để nướng thịt thì hai cái bóng một nhỏ một to từ đâu xuất hiện và rồi ông anh già phải rời xa chiếc ghế thân yêu mà ôm chầm lấy đất mẹ.

-Taehyun có sao không vậy em.

-Huening có đau chỗ nào không đưa anh xem.

-Ya, cái lũ yêu nhau.

Yeonjun tức mà đầu muốn xì khói. Anh mới là người bị tụi kia tông vào này, vậy mà Soobin cứ lo lắng hỏi han người của nó có đau không, Beomgyu thì xoay người Taehyun vòng vòng để kiểm tra coi có thương tích gì không. Đau cái gì chứ, anh mày mới là người đau nè. Khi không đang yên đang lành cái bị dính chưởng, đã vậy bọn nó còn chỉ biết quan tâm người thương mà bỏ mặc anh. Choi Beomgyu anh là anh trai mày đó, còn Choi Soobin anh chơi với mày bao nhiêu năm, mày bị đánh anh luôn là người bảo kê vậy mà hai đứa bây có người thương rồi là đâu để ý tới ông anh của tụi bây nữa. Nỗi lòng của Yeonjun đang gào thét, biết vậy ở nhà cho lành đi theo làm gì để bị tụi nó cho làm bóng đèn rồi hất hủi.

Yêu (SooKai)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ