Chap 4

747 57 0
                                    

Cuối cùng thì cậu cũng được xuất viện và hôm nay là ngày cậu phải đi học lại, cậu nghỉ nhiều rồi nếu mà nghỉ nữa thì con sóc kia sẽ giết chết cậu trước khi bố mẹ cậu biết chuyện. Cậu vừa buồn vừa vui bởi vì cậu không được anh chăm sóc, không được bên cạnh anh nữa nhưng lại vui vì thời gian qua cậu và anh trở nên thân thiết rất nhiều. Cậu vẫn còn đang lơ ngơ mà suy nghĩ thì âm thanh quen thuộc của ai đó lại réo lên gọi hồn cậu quay trở lại.

-HUENING KAI, cậu muốn tớ đạp banh cửa nhà cậu lôi cậu đi học thì cậu mới chịu ra phải không.

-Mình ra rồi, ra rồi nè, cậu bớt càm ràm lại đi.

-Không như vậy thì cả bọn trễ học chỉ vì một mình cậu.

-Nhưng cậu có thể kêu nhẹ nhàng mà.

-Mình mà nhẹ nhàng với cậu thì tới chiều cậu cũng không nhấc được chân ra khỏi nhà.

-Hai đứa khởi động như vậy được rồi, mau đi học thôi.

Soobin đứng nhìn hai đứa nhỏ gây nhau mãi mà không có ý định đi học nên anh đành phải chen vào mà cắt ngang. Sau khi giải quyết ổn thoả thì cả ba cùng nhau đến trường, anh đi giữa còn hai người thì mỗi người một bên. Cậu thì vừa đi vừa tận hưởng cái không khí trong lành thì có bàn tay ai đó đưa cho cậu một hộp sữa và một cái bánh ngọt.

-Ăn đi, em bỏ bữa sáng vậy không tốt cho sức khoẻ đâu.

-Em cảm ơn Soobin huyng.

Anh không nói gì chỉ nhìn cậu mà mỉm cười, tay xoa lấy mái đầu mềm mại của cậu.

-Để hai người ở với nhau có mấy bữa mà bây giờ kiến bu đầy người em rồi.

-Cậu nói gì vậy Taehyun, mình không hiểu.

-Sao hôm nay cậu ngốc thế.

-Em đừng có suốt ngày bắt nạt Kai như thế coi chừng nghiệp quật em đó.

-Em mới nói chưa tới hai câu là anh đã bênh cậu ấy rồi, em có phải em trai anh không vậy.

-Anh từ chối trả lời.

-....

-Soobin hyung là cái đồ đáng ghét, còn cậu nữa không mau ăn nhanh lên đứng nhìn mình làm gì.

Cậu vui thì vui vậy thôi chứ vừa đi tới cổng trường là anh chạy ngay tới chỗ Yeonjun mà bỏ cậu với Taehyun ở lại.

-Haizz, người tình của ảnh đến rồi nên đâu còn nhớ tới mình.

-Đừng buồn mà, chẳng phải cậu vẫn còn bạn thân là mình ở đây sao.

-Cậu bớt tỏ ra mạnh mẽ đi được không.

-Ý cậu là sao.

-Cậu làm như mình không thấy cậu vừa buồn khi anh Beomgyu không thèm chào hỏi cậu mà đi thẳng lên lớp vậy.

-Cậu bớt xát muối lên tim mình đi được không.

-Được, được chúng ta cùng đau mà.

-Thôi lên lớp chiều về mình dẫn cậu đi ăn.

-Ôi Taehyun à sao tự nhiên tim mình vui lại rồi này.

Yêu (SooKai)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ