- Sao Mor - san và anh Ja'far lâu thế nhỉ? - Aladdin
- Đây đây!Tới rồi này! - Morgiana và Ja'far đem đĩa thức ăn rồi bày ra bàn
- Mọi người vào ăn đi. - Ja'far
Alibaba, Aladdin và Sinbad cùng với Yunan tiến vào bàn ăn rồi thưởng thức
- Ăn xong rồi đi nghỉ sớm mới được - Aladdin
- Em sao vậy? - Alibaba
- À không!Em chỉ thấy hơi mệt thôi - Aladdin
- Nhóc không sao chứ? - Sinbad hỏi với chất giọng chứa sự lo lắng trong đó
- .... Cháu không sao đâu! Chú đừng lo lắng làm gì - Aladdin
- Em ăn xong thì cứ nghỉ sớm đi. Để chị với anh Ja'far dọn dẹp là được rồi - Morgiana
- Vâng! Cám ơn chị - Aladdin
Sao bữa tối. Aladdin trở về phòng ngủ. Alibaba thì đi tắm. Sinbad thì men theo con đường để xuống vườn. Yunan thì trở về khu nhà để nghiên cứu còn Morgiana thì giúp Ja'far dọn dẹp
Tối đó. Aladdin đang dọn dẹp để chuẩn bị nghỉ ngơi
*Cốc, cốc* bỗng tiếng gõ cửa vang lên
- Ai vậy? - Aladdin ra mở cửa thì thấy Sinbad đứng trước cậu làm cậu ngạc nhiên
- C...chú Sinbad? - Aladdin
- Cho ta vào được chứ? - Sinbad
- Da...dạ được. - Aladdin mời Sinbad vào rồi đóng cửa lại. Cậu tiến đới ghế ngồi rồi ngồi xuống
- Chú tìm cháu có chuyện gì không? - Aladdin lên tiếng hỏi
- Ta....ta đến đây để trả lời nhóc....chuyện hồi sáng - Sinbad ngập ngừng nói
- Hửm??. Chuyện hồi sáng? À... Vậy câu trả lời của chú là.... - Aladdin
- Ta....ta thích nhóc! Đồng....đồng ý... L...làm hôn...thê của ta nhé? - Sinbad vừa đỏ mặt vừa nói
- .....ch....cháu.....- Aladdin nghe vậy thì đỏ mặt không kém Sinbad
- ....Nhóc đã nói với ta rồi mà?Nếu ta thích nhóc thì ta sẽ tự tìm đến. Bây giờ thì nhóc đã thấy rồi đấy - Sinbad
- Cha....cháu....được rồi.... Có lẽ cháu nên mở lòng 1 lần nhỉ. Cháu chấp nhận chú. Nhưng không có nghĩa là chú muốn làm gì thì làm nhé - Aladdin cười cười nói.
- Thật....thật chứ? - Sinbad ngạc nhiên khi nghe câu trả lời của Aladdin
- Đương nhiên rồi. Cháu có bao giờ nói dối đâu - Aladdin
Sinbad liền nhào vô ôm Aladdin rồi nhấc bổng lên. Có lẽ anh đang vui khi được người anh thương chấp nhận tình cảm
- Nè....nè... Thả cháu xuống - Aladdin đỏ mặt
- Được rồi được rồi. - Sinbad để Aladdin xuống rồi nói tiếp
- Từ nay nhóc là của ta. Nhóc không được tiếp xúc thân thiết với bất kì ai. Không được để ý ai ngoài ta. - Sinbad
- Hả!? Nhưng ít nhất phải để cho cháu trò chuyện với Alibaba hoặc Mor - san chứ? - Aladdin liền phản bác lại. Có khi nào cậu sai lầm khi chấp nhận tình cảm của Sinbad hay không?
- Nhưng không được thân quá! Ta rất dễ..... - Sinbad nói đến đây thì ngưng lại do gương mặt ngây ngốc của Aladdin khi nhìn mình rồi vội vàng quay mặt đi
- Dễ gì ạ? - Aladdin thắc mắc hỏi
- Không...không có gì - Sinbad
- Vâng! Vậy ngài về phòng ngủ sớm đi! - Aladdin
- .....Ta....muốn ngủ đây với nhóc.... - Sinbad
- .......Thôi thôi... Chú về phòng ngủ đi... Cháu...không quen ngủ cùng người khác - Aladdin nghe vậy liền bối rối trả lời
- Nhưng mà..... - Sinbad ủ rũ nói
- .... Được rồi.... Chú có thể ngủ đây nhưng cháu sẽ ra ghế ngủ còn chú thì lên giường ngủ đi - Aladdin vừa nói vừa lấy gối và một chiếc chăn chuẩn bị ra ghế ngủ
- Không được!Nhóc phải lên giường ngủ với ta - Sinbad liền bế Aladdin lên rồi tiến về phía giường đặt cậu xuống rồi ôm cậu ngủ. Còn không quên tắt đèn nữa chứ
- ..... - Aladdin im lặng không phản khán. Vì cậu biết Sinbad làm vậy chỉ là vì muốn ở với cậu mà thôi. Và cậu cũng cảm nhận được sự ấm áp mà Sinbad đem lại cho cậu
Sáng hôm sau
- "Hử.. Sáng rồi à...!?"- Aladdin ngồi dậy vương vai rồi chuẩn bị bước xuống giường. Nhưng lại bị bàn tay của Sinbad nắm lại
- Nè... Tính bỏ ta hả...? - Sinbad ngồi dậy nói
- ... Có đâu.. Chú dậy đi. Còn ra ăn sáng nữa kìa. - Aladdin nói xong liền đi vào phòng tắm
- Được rồi được rồi! - Sinbad ngồi dậy vương vai rồi hài lòng nhìn người yêu mình trong phòng tắm vệ sinh cá nhân mà mỉm cười
- Xong rồi! Chú vào vệ sinh cá nhân đi. Rồi chúng ta ra ăn sáng với mọi người - Aladdin lấy ly nước vừa uống vừa nói
- Ta biết rồi mà. - Sinbad đứng lên đi lại chỗ Aladdin hôn nhẹ lên má cậu rồi vào nhà vệ sinh
Aladdin sờ nhẹ má mình rồi cười khúc khích
Cậu ngồi xuống ghế đợi Sinbad một hồi thì Sinbad cũng ra
- Xong rồi! Ra thôi! - Sinbad đi ra không quên nắm tay cậu cùng đi ra
Tới phòng ăn, Aladdin nhẹ ngồi xuống, Sinbad thì ngồi đầu bàn
- Sáng tốt lành nhé Aladdin! - Morgiana
- Vâng ạ! Cám ơn Mor - san! Chị cũng vậy nha - Aladdin
- Thế nào? Tối qua em ngủ được chứ!? - Yunan
- Được ạ! - Aladdin
- Chắc có ai đó nên em mới ngủ được đúng không nè? - Yunan tỏ ý chăm chọc Aladdin và Sinbad khiến cho hai người họ đỏ mặt, mọi người xung quanh thì không hiểu gì, riêng Alibaba thì có vẻ đã hiểu được ý nên đen mặt
- G....gì chứ!... Tối...tối qua em ngủ một mình mà! La...làm gì có ai...! - Aladdin bối rối nói
- Đúng rồi! Làm gì có ai! - Yunan cười khúc khích đáp trả lại
- Nè.....! Ăn đi! Đồ ăn nguội hết rồi kìa - Sinbad liền xen vào để nói
- Biết rồi biết rồi! - Yunan
Sau bữa sáng! Mọi người đến sảnh ngồi trò chuyện. Riêng Alibaba thì gặp Aladdin có chuyện nói. Để lại Sinbad ngồi với Yunan.
- Anh gọi em ra đây có chuyện gì vậy? - Aladdin
- Anh....muốn hỏi em chuyện này..! - Alibaba
- Chuyện gì sao? - Aladdin
- Em....với Sinbad.....đang....yêu..nhau hả? - Alibaba
- ......S....sao anh biết...? - Aladdin ngạc nhiên trước câu hỏi của Alibaba nên liền trả lời lại
==========End chap 10========
Thanks for watching<3
BẠN ĐANG ĐỌC
[Mê cung huyền thoại] [All Aladdin] [BLDM] - Magi duy nhất của tôi là cậu!
Fanfiction- Sau trận chiến với David và Arba ở thánh điện.Mọi người cũng trở lại cuộc sống bình thường - Alibaba và Morgiana cũng đã cưới nhau - Kouen,Koumei và Kouha cũng trở lại với vương quốc Kou - Hakuryuu và Hakuei cũng tiếp tục làm tròn trách nhiệm để...