Chap 22: Giảng hòa

199 25 0
                                    

Sau một ngày chế thuốc khá vất vả thì Aladdin cũng có một đêm ngủ ngon lành. Còn bên phòng của Sinbad và Judal thì hai người này vẫn không sao ngủ được có lẽ vì thiếu bóng dáng ai đó chăng.
Nửa đêm, Hakuryuu vì không tài nào nhắm mắt được mà đã đi ra ngoài. Men theo hành lang mà đi tiếp. Bỗng anh gặp được Hakuei, tỷ tỷ của anh.
- Tỷ!? - Hakuryuu
- Hakuryuu!? - Hakuei
- Tỷ đi đâu vậy? - Hakuryuu
- Tỷ đi lấy ít nước. Còn đệ, sao không ngủ đi!? - Hakuei
- Đệ không ngủ được! - Hakuryuu
- Có phải là vì chuyện của Aladdin đúng không? - Hakuei
- Sau tỷ biết!? - Hakuryuu
- Tỷ đã để ý lâu rồi! Từ sau khi trận chiến ở Thánh Điện kết thúc, thì tỷ thấy đệ cho dù ở đâu, ở Kou, Laem thì đệ vẫn luôn nhắc đến Aladdin. Đặc biệt là cho đến khi chúng ta đi sang Sindria để chơi thì đệ đã nói rằng:'Đệ đã có người thương rồi'! Thì lúc đó tỷ biết rằng đệ đang nói đến ai - Hakuei
- Vậy là tỷ đã biết nhưng tỷ vẫn không ngăn cản đệ? - Hakuryuu
- Tại sao lại phải ngăn cản!? Tỷ chỉ có đệ là đệ đệ duy nhất của tỷ thôi! Chỉ cần đệ tìm được người đệ thương, tìm được hạnh phúc của riêng mình là tỷ an tâm rồi! - Hakuei
- .... Nhưng có vẻ...Aladdin không nhận ra nó - Hakuryuu
- Đừng lo! Chỉ cần đệ cố gắng thì ắt rằng Aladdin sẽ nhận ra thôi - Hakuei
- ....Nhưng hiện tại, Aladdin đã chấp nhận ngài Sinbad và Judal. Đệ vẫn sợ rằng, cho dù đệ có mở lời thì Aladdin vẫn không chấp nhận đệ - Hakuryuu
- Đừng lo lắng quá. Tỷ sẽ giúp đệ mà, cứ yên tâm - Hakuei cười nhẹ mà xoa đầu Hakuryuu
- Vâng! - Hakuryuu cũng cảm thấy yên tâm phần nào. Mà thả lỏng bản thân
Sáng hôm sau
Sau một đêm dài thì Aladdin cũng đã thức dậy, cậu nhẹ đi lấy đồ, vệ sinh cá nhân, thắt lại tóc rồi cầm bình thuốc ở trên bàn mà đi ra ngoài.
Khi ra đến sảnh, thì trừ những người còn lại ra. Cậu thấy Sinbad và Judal mắt thâm quầng mà ngái ngủ
- Chào buổi sáng Aladdin! - Alibaba
- Chào buổi sáng! - Aladdin ngồi xuống kế Hakuryuu rồi đặt bình thuốc lên bàn
- Thế nào? Có mệt lắm không? - Koumei
- Cũng không mệt lắm. Ít nhất sau một đêm thì tinh thần cũng thoải mái hơn - Aladdin
- Thành công rồi chứ Aladdin..? - Kouha
- Thành công rồi! Yên tâm! Tôi cũng đã dùng chính bản thân mình ra để thử nghiệm! Không có bất kì tác dụng phụ gì đâu! - Aladdin
- Này! Dùng chính bản thân ra thử nghiệm như vậy, em có sao không đó!? - Morgiana
- Không sao đâu! Mor - san yên tâm - Aladdin
- Một bình như vậy sao mà đủ!? - Kouen
- Yên tâm! Tôi có ghi lại nguyên liệu cũng như là cách pha chế vào cuộn giấy này! Nếu thấy không đủ thì Koumei - san có thể dành một ít thời gian ra để chế! Đừng lo, khi có nguyên liệu và cách pha chế thì việc chế thêm lần thứ hai sẽ dễ dàng chứ không mất nguyên ngày như hôm qua đâu - Aladdin đưa cuộn giấy cho Koumei
- ....Nhưng ta chưa rõ gì về việc chế thuốc! Nhỡ đâu ta chế ra loại thuốc gì đó kịch độc rồi sao!? - Koumei
- Nếu như chưa rõ thì trong lúc tôi ở Laem hay là Sindria thì anh có thể nhờ Judal dùng phép thuật gọi cho tôi! Tôi sẽ dùng 'Vòng tròn chuyển dời' để đến đây hỗ trợ cho anh! - Aladdin
- ...Vậy cũng được! Cám ơn cậu! Aladdin! - Koumei
- Mà Aladdin nè! Cậu tính ngày mai đi sang Laem thật hả!? - Kougyoku
- Ừm! Tớ hứa với Titus rằng sẽ trở lại thăm cậu ấy nên mai tớ sẽ đi - Aladdin
- Cho ta theo với........ - Kouha mè nheo Aladdin nói
- Kouha! Đệ còn việc với đám binh sĩ đấy! - Kouen
- Vâng vâng! - Kouha
- Mà em có trở lại đây không? - Hakuei
- Hm... Chắc sẽ có! Tùy trường hợp thôi - Aladdin
- Ha....Mệt quá.... - Judal nằm dài trên chiếc ghế mà than thở
- Bộ ngươi tưởng chỉ có một mình ngươi mới mệt hả - Sinbad
Aladdin nhìn hai người đó một hồi mà dùng phép thuật biến ra hai ly thảo dược mà cậu đã pha khi còn ở Sindria cùng Yunan
- Này! - Aladdin đi đến chỗ hai người mà đưa hai ly thảo dược
- .... - Sinbad không nói gì mà đưa tay nhận lấy. Riêng Judal thì vẫn lấy nhưng lại nhỏ nhẹ nói 'cám ơn'
Thấy vậy, Aladdin đi lại chỗ của Hakuryuu mà ngồi xuống, trong khi những người còn lại hầm hầm nhìn mà không làm được gì. Còn Hakuryuu thì mặt phởn, thỏa mãn không thôi.
- Mọi người làm gì làm đi. Tôi vào phòng làm ít việc - Aladdin nói xong liền đi vào phòng
- Cho tớ theo với - Kougyoku liền chạy theo
- Cậu theo tớ làm gì? - Aladdin
- Tớ xem có việc gì có thể giúp cậu hay không thôi - Kougyoku
- ..... - Aladdin
Ở sảnh
- Xem ra..! Trong số những người ở đây! Không ai muốn xa Aladdin nhỉ! - Alibaba
- Cái đó còn phải hỏi!? - Kouha
- Nói gì thì nói! Aladdin nhân từ, thường mở lòng là một chuyện, nhưng việc các người có trung thành hay không, thì lại là một chuyện khác - Morgiana
- ...Đương nhiên là trung thành xen lẫn chung thủy với nhóc ấy đấy chứ - Judal
- Vậy hai tên nào đó đã cướp đi lần đầu của em ấy nhỉ!? - Hakuei
- ...Gì có!!! - Sinbad
- Thôi được rồi! Aladdin là của ai không quan trọng. Tôi chỉ muốn, người mà tôi quý trọng như cậu ấy sẽ được hạnh phúc thôi - Morgiana
- ..... - Koumei
Ở phòng Aladdin
- Phòng cậu nhiều cuộn giấy cổ quá ta - Kougyoku
- Cậu sắp xếp cho tớ mà - Aladdin
- Ờ ha..vậy mà tớ quên - Kougyoku cười cười
- Mà cậu đi theo tớ có việc gì!? - Aladdin
- Tớ đã nói rồi mà. Tớ chủ yếu chỉ muốn giúp cậu thôi - Kougyoku
- ... Cậu không giỏi nói dối đâu cô gái à! Có chuyện gì thì nói ra đi! - Aladdin
- ... Thật ra tớ muốn xin cậu tha thứ cho ngài Sinbad và Judal! - Kougyoku
- Tại sao tớ phải tha thứ cho hai người đó!? - Aladdin
- Tớ thấy hai người họ đã có sự hối lỗi rồi! Nên mong cậu... - Kougyoku
- ....Nếu như tớ tha thứ cho hai người họ thì liệu hai người họ có sửa đổi hay không!? - Aladdin
- Tớ dám đảm bảo rằng hai người họ sẽ sửa đổi! Hứa danh dự luôn - Kougyoku
- ....Được rồi! Nếu đến cậu còn đảm bảo thì tớ sẽ suy nghĩ lại! - Aladdin
- Cám ơn cậu Aladdin! Cậu thật tốt bụng! - Kougyoku
- Cậu ghen giả hay thật đấy!? - Aladdin
- Thật mà! - Kougyoku
Hai người vừa cười vừa làm việc vui vẻ với nhau. Cho đến bữa trưa thì ai nấy cũng thưởng thức phần của mình, xong thì trở về phòng để nghỉ trưa. Từ phòng của mình, Aladdin đi đến phòng của Sinbad và Judal, nơi hai con người đang thẫn thờ ngồi trên ghế
- Này! - Aladdin đẩy cửa bước cào nói
- Aladdin!? - Sinbad
- Aladdin! - Judal liền chạy đến ôm chầm cậu
- Này này! - Aladdin liền đẩy Judal ra
- Nhóc đến đây có việc gì sao? - Sinbad
- Sau đêm hôm qua, tôi đã suy nghĩ về việc có nên tha thứ cho hai người hay không! Cho đến khi Kougyoku cùng tôi vào phòng và xin cho hai người thì tôi cũng quyết định rằng sẽ tha thứ cho hai người. - Aladdin
- Thật....thật hả!? - Judal
- Nhưng, với một điều kiện rằng hai người phải hứa với tôi là phải sửa đổi! Trước khi làm chuyện đó, thì phải hỏi ý kiến của tôi! Hiểu chứ!? - Aladdin
- .....Ta đồng ý! Mặc dù ta không chịu được nhưng ta sẽ sửa đổi! Chỉ cần khóc tha thứ cho chúng ta là được - Sinbad
- ....Được rồi! Nhưng em không muốn việc hai người làm mà không hỏi ý kiến em đâu đấy - Aladdin
- Rồi rồi! - Judal liền ôm chầm Aladdin
Cả Sinbad cũng vậy. Hơn một ngày không được ôm cậu nên bây giờ hai con người ấy cứ ôm, cứ cọ xát vào người cậu không thôi làm cậu cười cười trước sự cuồng của hai người này
==========End chap 22========
Thanks for watching<3

[Mê cung huyền thoại] [All Aladdin] [BLDM] - Magi duy nhất của tôi là cậu!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ