Sau khi đem đồ qua phòng chế thuốc thì Aladdin cùng với Sinbad và Judal về phòng để vệ sinh, lấy đồ để chuẩn bị thưởng thức bữa tối
- Ha..... - Aladdin thở dài một hơi rồi lấy đồ đi vào nhà tắm. Để lại Sinbad và Judal ở trong phòng
- Nhìn cái gì mà chăm chăm vậy? - Judal
- Có gì đâu! - Sinbad liền quay mặt sang chỗ khác
- Đồ biến thái. - Judal
- Nè! Đâu phải chỉ có một mình ta nhìn. Ngươi cũng nhìn mà đúng không? - Sinbad
- Ờ thì.....ta không có nhìn như ngươi - Judal
- Chán thật! Aladdin mới 17 tuổi thôi - Sinbad
- Thì sao? Ngươi muốn làm gì thằng nhóc đó! Ăn nó à!? - Judal
- Làm...làm gì có.... - Bị nói trúng tim đen. Sinbad liền quay đi chỗ khác.
- Ta mà nói cho Aladdin biết thì chắc ngươi còn sống - Judal
- Chắc ngươi không có à? - Sinbad
- Ít nhất ta vẫn sẽ đợi tới năm nhóc đó được 18 tuổi ta mới làm gì làm nha. Chứ không như ngươi à - Judal
- Chắc không à? Hay chỉ là nói suông? - Sinbad
- Chắc chứ!? - Judal
- Hai người nói gì mà chắc vậy? - Aladdin bước ra làm hai con người kia giật mình
- À à không có gì đâu - Judal
- Mà nhóc xong chưa? - Sinbad
- Cháu xong rồi! Hai người vào tắm đi rồi chúng ta ra ăn tối - Aladdin lấy khăn vừa lau tóc vừa nói
- Được rồi. Nhóc ngồi đợi nha? - Sinbad
- Vâng! - Aladdin ngồi xuống ghế đợi thì lúc đó Alibaba mở cửa ra
- Aladdin! - Alibaba đẩy cửa ra rồi bước vào
- Alibaba!? Anh vào đây có chuyện gì sao? - Aladdin
- À không có gì! Anh vào để rủ em đi ăn tối nè! - Alibaba
- À vâng! Nhưng anh đợi nha! Chú Sinbad với Judal đang tắm nên sẽ hơi lâu xíu - Aladdin
- Ừm! - Alibaba
- Bộ dạo này anh có chuyện gì sao? - Aladdin
- Hửm!? Sao em hỏi vậy? - Alibaba
- Em thấy anh cứ mơ mơ hồ hồ! Lâu lâu thì như người mất hồn vậy. Anh có chuyện gì thì nói ra đi. Biết đâu em giúp được - Aladdin
- À thì....anh.... Anh.... - Alibaba ngập ngừng chuẩn bị nói thì bất ngờ Judal và Sinbad bước ra
- Nói gì vậy? - Judal
- Hai người xong rồi à!? Vậy chúng ta ra phòng ăn nhé? - Aladdin đứng dậy đi tới chỗ chỉnh lại áo cho Sinbad với vuốt nhẹ tóc cho Judal rồi nói
- Ừm! - Sinbad
Bốn người ra khỏi phòng, không quên đóng cửa lại. Việc lúc nãy khi Alibaba chuẩn bị nói mà Sinbad và Judal đột ngột bước ra làm cậu tức không thể nào tức được hơn
Ra đến phòng ăn thì tất cả đều đã tập trung ở đó. Bốn người đi đến chỗ ngồi của mình mà lặng lẽ ngồi xuống
- Thế nào? Thoải mái chứ Aladdin? - Hakuryuu
- Thoải mái. Nhưng tiếc là sẽ không cảm thụ được sự thoải mái đó lâu nữa - Aladdin
- Sao vậy? Aladdin phải về à? - Kouha nghe vậy liền hỏi
- Vâng! Sao khi chế thuốc cho mọi người thì tôi phải tiếp tục đến Laem để thăm Titus nữa - Aladdin
- Ừ ha! Em nói làm anh cũng nhớ. - Alibaba
- Đúng rồi! Lúc trước chúng ta đã hứa là sẽ trở lại Laem mà - Morgiana
- Chán vậy! Ước gì tớ được đi cùng - Kougyoku
- Cậu có thể đi được mà!? - Aladdin
- Tớ phải ở lại làm việc cho xong nữa. Hiện tại Kou nhiều việc lắm - Kougyoku
- Ta cũng muốn đi. Nhưng việc vậy sao đi được - Kouha khóc ròng
- Để ta đi được rồi. Tất cả ở lại đi - Judal
- Không được. Judal ngươi cũng phải ở lại làm việc. Không được đi đâu hết - Koumei
- Gì vậy? Tại sao ta không được đi! Ta là pháp sư của Kou kia mà. Pháp sư thì muốn đi đâu thì đi chứ - Judal
- Không là không! - Kouha
- Thôi thôi được rồi. Tôi còn ở đây chưa có đi mà. Mọi người đừng gắt lên như vậy. Ăn tối đi, đồ ăn lạnh hết rồi kìa - Aladdin liền giản hoàn cho mọi người. Nếu không thì hồi sẽ có chiến tranh xảy ra mất.
Sau bữa tối, tất cả ai cũng về phòng nấy. Trong lúc đó ở phòng Aladdin, thì cậu đang xem lại mấy cuốn trục mình đã soạn sẵn cho việc chế thuốc, còn Sinbad và Judal đang ngồi trên giường đợi cậu
- Nè Aladdin! Đi ngủ đi...ở đó hoài.... - Judal mè nheo Aladdin nói cậu đi ngủ
- Hai người ngủ trước đi. Em còn phần này nữa xong rồi - Aladdin
Sau một hồi thì Aladdin cũng xong, cậu uống nước rồi lên giường ngủ.
Nửa đêm, Sinbad và Judal lặng lẽ làm gì đó trên người Aladdin, làm ban đêm cả phòng rạng lên bởi những tiếng la, tiếng nói chèn trong đó có những hành động kì lạ
Đêm nay ngắn với mọi người nhưng lại dài với Aladdin và hai con người kia. Một đêm dài ngoằng ngoẵng mà do hai con người kia tạo nên cho cậu.
Sáng hôm sau
- A!!!!!!!!!!!! - Aladdin thấy mình khỏa thân trên giường với Sinbad và Judal liền hét lên
Sinbad và Judal liền quỳ xuống dưới sàn gập đầu xin lỗi Aladdin.
- HAI NGƯỜI RA NGOÀI CHO TÔI!!!!! - Aladdin liền la lên đuổi hai người kia ra ngoài.
Ở bên ngoài, khi nghe Aladdin hét lên tất cả mọi người liền chạy đến thì thấy Sinbad và Judal quỳ ở trước cửa
- Có chuyện gì vậy Aladdin!? - Hakuryuu liền đạp cửa vào thì thấy Aladdin đang quấn khăn đầy mình mà giận dữ xen lẫn sự đau đớn
- Aladdin! - Kougyoku và Morgiana liền chạy lại bên cậu
- Có chuyện gì vậy? - Koumei và Kouen cũng chạy đến, không thèm để tâm đến Sinbad và Judal đang ở ngoài cửa mà chạy thẳng vào phòng
- "Lần này chơi ngu rồi" - Judal
- "Liều lĩnh quá" - Sinbad
Sau khi được Hakuryuu và Alibaba đỡ vào phòng tắm để vệ sinh và thay đồ thì cậu ngồi xuống giường mà cố gắng trấn ai lại tinh thần. Kế bên là Alibaba và Hakuryuu đang giúp cậu
- Có chuyện gì vậy? Aladdin! - Kouha
- Kouha! - Koumei thấy tinh thần Aladdin không ổn thì liền kéo Kouha lại không cho cậu hỏi nữa
Lúc này ở ngoài cửa, Kougyoku và Morgiana sát khí đằng đằng trước mặt Sinbad và Judal. Sau một hồi thì bên ngoài liền vang lên tiếng *RẦM,BỐP,CHÁT CHÁT CHÁT*
Mọi người cũng hiểu rằng Morgiana và Kougyoku đang làm gì hai con người kia
Sáng hôm nay của Kou lại không mấy tốt lành rồi nhưng lại xen lẫn những tiếng cười nhỏ của ai đó.
=========End chap 20=========
Thanks for watching<3

BẠN ĐANG ĐỌC
[Mê cung huyền thoại] [All Aladdin] [BLDM] - Magi duy nhất của tôi là cậu!
Fanfiction- Sau trận chiến với David và Arba ở thánh điện.Mọi người cũng trở lại cuộc sống bình thường - Alibaba và Morgiana cũng đã cưới nhau - Kouen,Koumei và Kouha cũng trở lại với vương quốc Kou - Hakuryuu và Hakuei cũng tiếp tục làm tròn trách nhiệm để...