Chap 29: Áy náy

95 14 0
                                    

Sau vụ việc giữa Titus và Aladdin thì mọi người cũng đã đi ngủ. Vì để chắc chắn rằng việc Aladdin vẫn sẽ an toàn khi ngủ với mình nên Sinbad đã khóa trái cửa phòng nhằm trường hợp có kẻ nào đó xông vào mà gây nguy hiểm cho Aladdin.

Cùng lúc đó ở bên phòng Alibaba. Anh lúc này chưa ngủ mà đang suy nghĩ về một việc gì đó. Có lẽ là việc hồi chiều giữa Titus và Aladdin

- Em thấy sao!? - Alibaba quay sang hỏi Morgiana
- Thấy gì!? - Morgiana
- Em thấy Titus có thay đổi không!? - Alibaba
- ....Có lẽ là có. Lúc trước em cũng chẳng gặp Titus nhiều lần nên không biết chắc được con người cậu ta trước kia như thế nào! - Morgiana
- ...Anh thấy cậu ấy thay đổi nhiều quá - Alibaba
- Sao!? Anh thấy gì!? - Morgiana
- Titus có vẻ cũng còn chăm chỉ. Ngoại hình cũng chẳng khác mấy. Nhưng về tính cách thì ngay sau khi gặp Aladdin thì Titus thay đổi quá nhanh. Điển hình cho sự thay đổi đó là việc hồi chiều chẳng hạn - Alibaba
- Kiểu cậu ta bị cuồng Aladdin à!? - Morgiana
- Cũng có thể nói là như vậy! Thôi em ngủ đi! Cũng khuya rồi - Alibaba
- Vâng! Anh cũng ngủ sớm đi! - Morgiana
- Ừm! - Alibaba suy nghĩ một hồi thì cũng thiếp đi. Hai người chìm vào giấc ngủ sâu của mình.

Đêm hôm nay không ngắn cũng không dài. Nó chỉ đủ cho việc nghỉ ngơi sau một ngày mệt mỏi của mọi người. Nhưng đối với Titus, đêm nay lại dài đến kì lạ. Cho dù cậu muốn nhắm mắt ngủ, nhưng mỗi lần chợp mắt xuống thì vụ việc hồi chiều lại đến. Nó lại khiến cậu suy nghĩ, mặc dù cậu không muốn nhớ tới nó nữa.

- "Hãy suy nghĩ lại. Và hãy tự khuyên nhủ mình rằng cậu có nên đi xin lỗi Aladdin hay không!? Đó là quyết định của cậu. Nhưng nếu cậu muốn Aladdin không ghét bỏ mình thì tớ khuyên cậu hãy làm điều đó" - Bỗng Titus nhớ lại điều hồi chiều mà Sphintus nói với mình. Có lẽ sáng hôm sau cậu sẽ đi gặp Aladdin và nói lời xin lỗi. Cậu không mong Aladdin sẽ tha thứ cho mình. Mà cậu chỉ mong rằng Aladdin đừng ghét bỏ mình là được. Nếu không cậu sẽ hối hận cả đời mất. Thế là cậu cũng gạt bỏ mọi suy nghĩ khỏi đầu mình mà chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau.

- Uhm....! - Aladdin từ từ mở mắt rồi ngồi dậy. Cậu vương vai rồi nhẹ bước xuống giường. Lấy theo chiếc khăn rồi xoa lên mái tóc đang rối của mình. Rồi tiến vào phòng vệ sinh. Đang rửa mặt thì Sinbad đâu ra từ phía sau mà ôm eo cậu. Ngả mặt xuống tóc cậu mà tận hưởng.
- Chào buổi sáng, chú Sinbad! - Aladdin
- Chào buổi sáng! Nhóc dậy sớm quá đấy! - Sinbad vừa ôm cậu vừa nói
- Do thói quen thôi mà! - Aladdin cười cười nói. Sau khi rửa mặt xong thì cậu cũng thắt tóc lại cho gọn
- Cháu xong rồi! Chú chuẩn bị đi rồi chúng ta còn ra ăn sáng cùng mọi người nữa. - Aladdin nói xong thì ra ngoài ngồi trên ghế.
- Rồi rồi! - Sinbad luyến tiếc rời khỏi Aladdin rồi vào phòng Aladdin. Còn Aladdin thì ngồi đợi trên ghế. Đúng lúc đó thì Alibaba và Morgiana bước vào
- Alibaba!? Mor - san!? Hai người đến đây có việc gì không!? - Aladdin
- Đến đây để đón em ra ăn sáng chứ gì! - Alibaba liền ngồi xuống kế bên Aladdin mà nói
- Mà ngài Sinbad đâu rồi!? - Morgiana
- Chú ấy đi vệ sinh cá nhân rồi. Hai người đợi xíu nha. - Aladdin vừa nói xong thì Sinbad bước ra từ phòng vệ sinh
- Aladdin....! - Sinbad
- Sao vậy!? - Aladdin
- Thắc tóc cho ta....! - Sinbad liền mè nheo Aladdin mà nói
- Rồi rồi! - Aladdin cười cười rồi ngồi thắc tóc cho Sinbad. Còn Sinbad thì ngồi thỏa mãn mà tận hưởng. Alibaba ngồi nhìn mà tức nhưng không làm được gì. Sau một hồi thì cũng xong.
- Xong rồi! - Aladdin
- Cám ơn nhóc! - Sinbad hôn nhẹ lên trán Aladdin coi như một lời cảm ơn dành cho cậu.
- "Sinbad!!!!!!!!!" - Alibaba nắm chặt tay lại cố gắng kiềm chế sự tức giận của mình. Nếu không thì anh sẽ làm cho Aladdin giận nữa mất. Morgiana kế bên thì biết anh đang tức giận về điều gì nhưng lại không lên tiếng. Vì cô thuộc tộc người Finalist. Nếu cô tức lên thì nguyên khu này cũng thành đống đổ nát mất. Nên cô chọn cách im lặng thay vì tức giận. Sinbad thấy được ánh mắt đó của Alibaba mà cười đắc ý như khiêu khích cậu.
- Thôi mọi người ăn sáng đi! - Aladdin liền lên tiếng phá tan bầu không khí này.
- Được rồi! - Alibaba

Bốn người đi ra ngoài, không quên đóng cửa lại rồi từ từ tiến vào phòng ăn. Trên đường đi họ còn gặp Sphintus bước ra từ phòng của cậu ấy.

- Sphintus! - Aladdin
- Aladdin! Chào buổi sáng! - Sphintus quay người lại thì thấy Aladdin gọi mình.
- Chào buổi sáng! Cậu ngủ ngon chứ!? - Aladdin
- Ngủ rất ngon! Còn cậu!? - Sphintus
- Ngủ ở đây rất thoải mái nên tớ rất thích - Aladdin
- Ừm! Vậy mọi người ra ăn sáng nhé! - Sphintus
- Ừm! - Tất cả đều hướng về phía phòng ăn mà đi vào. Ở đó, mọi người thấy Titus đã đợi sẵn. Thấy Titus, Aladdin thu người lại, nấp sau lưng của Sinbad. Titus thấy vậy thì cũng cảm thấy có cái gì đó như thôi thúc mình tránh né Aladdin vậy. Sinbad thấy Aladdin nấp sát vào mình thì cũng lấy tay ôm Aladdin vào sát vai của mình. Để tránh trường hợp cậu sợ quá mà xảy ra chuyện gì. Ai nấy đều ngồi vào bàn của mình mà chuẩn bị thưởng thức bữa sáng.

- Cậu tính khi nào rời khỏi đây vậy Aladdin!? - Sphintus
- Hừm......không chắc nhưng trước khi trở về Sindria thì tôi phải sang Magnostadt để thăm chị Yam - Aladdin
- Yam..!? - Sphintus khó hiểu
- Là Yamuraiha! Aladdin hay gọi vậy lắm - Sinbad
- À...! Nghe nói bây giờ cô ấy đa trở thành hiệu trưởng rồi nhỉ!? - Sphintus
- Đương nhiên rồi! Yamuraiha nối nghiệp cha mình mà - Alibaba
- Nhưng chúng ta đi như vậy liệu có sao không!? - Morgiana
- Sao vậy Mor - san!? - Aladdin
- Chúng ta đã đi cũng gần 1 tháng rồi! Ja'far - san chắc lo lắm - Morgiana
- Đúng rồi! Trước khi đi chúng ta chưa nói với anh ấy khi nào chúng ta sẽ về nên chắc anh ấy cũng lo lắm đây - Aladdin
- Chắc không sao đâu! Nếu có chuyện gì hay cần gì thì anh ấy đã nhờ Yunan liên lạc với chúng ta rồi - Alibaba
- Không hẳn! Cái tên Yunan này hay lẳng lơ với hắn hay đi ra khỏi nước lắm. Nên không chắc chắn việc Ja'far không có việc gì - Sinbad
- ....Được rồi! Vậy mai chúng ta sẽ xuất phát đến Magnostadt. Sau khi ở Magnostadt được vài ngày thì chúng ta sẽ trở lại Sindria - Aladdin
- Cậu đi sớm như vậy sao!? - Sphintus
- Biết sao giờ. Công việc ở Sindria đăm đăm đê đê như vậy. Với lại không chắc việc Ja'far sẽ đảm bảo hết được - Alibaba
- ....Đi bất ngờ quá. Đợi tôi ăn xong tôi sẽ chuẩn bị cái này cho cậu - Sphintus
- "Đi sớm như vậy sao!? Có nên xin lỗi cậu ấy hay không!?" - Titus nghe vậy mà suy nghĩ
- Chuẩn bị gì!? - Morgiana
- Một số đồ lặt vặt ấy mà. Không có gì đâu - Sphintus
- Haha! Cám ơn cậu nhé Sphintus! Cậu chu đáo giống hệt Kougyoku vậy - Aladdin cười nói làm những người xung quanh đỏ mặt mà quay sang chỗ khác.
- Kougyoku!? Có phải là vua hiện tại của Kou hay không!? - Sphintus
- Đúng rồi! Lần trước khi Aladdin sang đây thì cô ấy đã chuẩn bị hàng tá đồ cho Aladdin đấy - Alibaba
- Đúng là con gái có khác. Chu đáo vậy sao!? - Sphintus
- Mai mới đi mà! Cậu đừng có gấp quá. - Aladdin
- Không! Cho dù vậy thì vẫn phải chuẩn bị. Lỡ cậu đi bất ngờ rồi sao!? - Sphintus
- Rồi rồi! - Aladdin
- Vậy thì chúng ta sẽ đi lúc nào vậy Aladdin!? - Morgiana
- Theo dự đoán của em thì hiện tại ở đây đang lạnh thì có thể Magnostadt nó sẽ thuận so với bên đây nên chúng ta sẽ xuất phát vào buổi sáng sớm - Aladdin
- Vậy thì sau khi ăn xong chị sẽ đi chuẩn bị đồ nhé - Morgiana
- Vâng! - Aladdin
- Sáng sớm!? Sớm như vậy sao!? - Sphintus
- Không đi sớm thì gió lạnh ùa về sẽ tập trung vào buổi trưa. Nên phải đi sớm. Nếu không nó sẽ cản trở chuyến đi mất - Sinbad
- Hừm....ra là vậy! - Sphintus
- "...Sớm như vậy sao!?" - Titus thầm nghĩ
- Vậy tôi sẽ cố gắng chuẩn bị cho cậu càng sớm càng tốt - Sphintus
- Biết mà! Cám ơn cậu Sphintus! - Aladdin cười nhẹ nói câu cảm ơn khi Sphintus cũng chu đáo giống như người bạn thân của cậu. Làm mọi người ở đó thoáng đỏ mặt. Một buổi sáng sớm, mọi người đã cảm thấy hạnh phúc khi nụ cười lại tiếp tục nở trên môi cậu. Nở trên môi của người mà họ yêu thương nhất.

==========End chap 29=========
Thanks for watching<3

[Mê cung huyền thoại] [All Aladdin] [BLDM] - Magi duy nhất của tôi là cậu!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ