Mitsuya nhìn tay con nhỏ rỉ máu, vết cắt sâu trong lòng bàn tay cứ thế mà nhầy nhụa thịt.- Nhóc làm cái quái gì thế?!
- Con .. Đánh nhau ( giết người ).
Gã đỡ nó vào trong băng bó lại cẩn thận kèm theo nhiều lời trách mắng." Chú là mẹ đơn thân à? ". Mặt Nanny tỉnh ruồi, không đau đớn hay than vãn gì cả, chốc chốc nó chỉ xụt xịt mũi vì khóc.
- Con đói quá.
- Sao nhóc cứ đói giờ này vậy?
....
- Chú!--
- Biết rồi, nói mãi.
Không cãi lại nó đâu , Mitsuya biết rõ. Đứa ranh con này không phải thiếu nữ mới lớn hay gà con mới nở gì, gã tự nhủ. Lởn phởn nó lên cơn thì hắn thành cái tổ ong mất, có người bình thường nào mà xăm số điện thoại bệnh viện tâm thần ở gót chân đâu, lạy hồn.
- Chú ơi! Có bộ quần áo con gái , con mượn thay nhé._ Giọng nó vọng lên từ phòng khách.
- Của em chú, nhóc cầm vào nhà vệ sinh thay...
- Ủa khoan! Nó còn ướt mà!_ Mitsuya.
Gã đi lên lại thì hỡi ôi, con nhỏ mất nết này. Nó thay đồ lộ thiên giữa nhà người ta, cặp ngực khủng đập cái bốp vào mắt ông chú gần 30 chết đứng ở góc nhà. Gã cuống cuồng kéo nó vào toilet đóng sầm cửa lại.
- Chú làm cái quái gì thế?!
- Mi biết đây là nhà ai không?! Chú là đàn ông đó! Ôi trời mẹ ơi ranh con này.. _ Hắn dựa lưng vào cửa vò đầu.
- Ồ ~ Chú ngại à? _ Nó cười.
- Ngại mả cha mi! _ Đầu gã bốc khói.
Sống gần 30 nồi bánh chưng, Mitsuya Takashi chưa gặp trường hợp nào như này. Ăn trực còn vô duyên nữa, trời ơi. Gã mắng con nhỏ, bảo nếu gặp thằng khác là tiêu đời rồi. Nanny ôm bụng cười , dễ gì ai khác chạm vào người nó được trừ phi bản thân cho phép thôi. Misuya thở dài quay lại bếp núc, chắc chắn sau này gã sẽ răn dạy hai đứa em mình nghiêm hơn nữa, đừng có dễ dãi như ai kia.
Nhưng... Mặt hắn vẫn còn đỏ.... Phải công nhận con nít bây giờ lớn nhanh thật.
" Ờm...To... "
.
.
.
Sau khi thay quần áo xong thì nó bò ra trước xem TiVi. Mắt con nhỏ mỏi lắm rồi, buồn ngủ ấy. Nó lấy điện thoại ra điện cho Takeomi xin nghỉ 1 ngày để tịnh dưỡng , gã liền nạt lớn.- Mày lại phá nữa hả?! Đốt cả khách sạn là sao?
- Lỡ tay thôi, bảo Koko dọn dẹp giúp tao nhé. _ Ngáp .
- Con quỷ nà--
- Tắt máy đây.
Buồn ngủ quá. Con nhỏ ngáp dài thì chú Mitsuya của nó vỗ bốp vào má.
- Không được ngáp như thế. _ Tay gã bưng khay thức ăn.
- Sao người già các chú thích trách mắng thế nhờ._ Nanny xoa xoa mặt.
Song , nó vẫn ăn trực ngon lành. Mitsuya khoanh tay nhìn, hắn bảo con nhỏ nên thuê ô xin hay gì đó để lo cơm nước cho mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Tokyorevenger ] [ Đồng Nhân ]Phạm Thiên và Em
Fanfictionmột cô gái gia nhập Phạm Thiên có nhiệm vụ chém giết và moi tin Đồng Nhân ( đã chỉnh sửa) Warning! : OCC, tục , không liên quan đến cốt truyện chính