"Ván này xảy ra chuyện gì, Thủ Ước thua 16%?"
...Thầy Vu mới đúng.
"Là vấn đề hỗ trợ!" Kiều Tinh Tinh vội vàng quăng nồi. Sau đó cũng không nhìn cậu, tự mình nhìn chằm chằm điện thoại, một khi số liệu khó coi đập vào mắt, liền trước khi cậu mở miệng vội vàng bao biện trước mắt cậu.
Vu Đồ ngoảnh mặt làm ngơ xem xong toàn bộ, trả điện thoại lại cho cô.
Kiều Tinh Tinh hỏi: "Lúc nữa tiếp tục đấu đơn sao? Hay cậu dẫn mình đấu đôi?"
"Mình mang cậu." Vu Đồ dứt khoát nói.
Ồ, làm sao thầy Vu đi công tác một chuyến mà tính cách thay đổi lớn vậy.
"Cậu đi công tác có chuyện vui sao?" Nếu không sao lại trở lên quan tâm hiền lành như vậy.
Vu Đồ cởi ra áo khoác dài đang muốn treo lên, nghe vậy, động tác của cậu đột ngột ngừng lại.
Kiều Tinh Tinh lại chớp chớp mắt, nhớ tới hỏi cậu: "Đúng rồi, cậu đi công tác ở đâu thế, đột nhiên phải đi, chuyện rất nghiêm trọng sao?"
"Tây An. Những chuyện khác không thể nói, yêu cầu giữ bí mật. " Vu Đồ treo xong áo khoác dài xoay người, thần sắc đã như thường.
"Nghiêm khắc như vậy à, người thân cũng không thể nói sao?" Kiều Tinh Tinh tò mò truy hỏi, hỏi xong mới phát hiện lời nói của mình có nghĩa khác, vội vàng bổ sung, "Giả dụ thôi... mình không phải nói mình đâu."
"Không thể."
"Quá vô vị rồi, chẳng phải là không có chuyện để nói rồi." Kiều Tinh Tinh thuận miệng cảm khái."Đại khái như vậy." Lông mi Vu Đồ khẽ động, cậu đi vào trong, "Chúng ta bắt đầu đi."
Trong phòng hơi nóng, Kiều Tinh Tinh không thích mặc dày, mấy ngày trước nhiệt độ giảm, liền mở ra hệ thống sưởi sàn, nhiệt độ trong phòng so với trước khi nhiệt độ giảm còn cao hơn mấy độ. Vu Đồ đánh được nửa trận đầu, nhân lúc Kiều Tinh Tinh bán cậu trên sông, đem áo lông cũng cởi ra, chỉ mặc áo sơ mi trắng.
Nhân vật trong cho game còn chưa sống lại, ánh mắt Vu Đồ lẳng lặng hướng tới Kiều Tinh Tinh. Đại khái trên nền ấm áp, cô liền không chịu ngồi yên trên ghế salon, mà cầm điện thoại chân trần ngồi trên thảm. Thảm lông dài màu trắng, ngón chân tinh xảo xinh xắn sơn màu đỏ son( chu sa), tóc dài đen nhánh hơi rối. Trong trí nhớ mơ hồ, người yêu cái đẹp và tinh tế như cô, giờ phút này lại làm rung động lòng người.
Mà khi cô ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút bối rối nhìn cậu, mọi thứ càng sinh động hơn.
"Cậu làm gì mà bất động trong suối nước..." Cô nhớ tới gì đó, biểu tình liền yếu ớt cẩn thận, "Mình không phải cố ý bán cậu nha..."
"Tin tưởng, mình biết." Cậu bình tĩnh thu hồi tầm mắt, lần nữa rời sự chú ý về game, "Đuổi theo mình, đi rừng đối phương lấy phần thưởng."
"Được." Kiều Tinh Tinh cao hứng đuổi theo Lý Nguyên Phương của cậu để làm việc.Vu Đồ hôm nay chơi khác với trước kia, cực kì hung hãn, không ngừng xâm phạm áp chế khu vực của đối phương, toàn dùng những tướng hắn không thường dùng, ví dụ như Lý Nguyên Phương, Hàn Tín, Bách Lý Huyền Sách... Tiết tấu không ngừng nhanh thêm, mỗi trận kết thúc cũng rất nhanh, nhanh hơn so với hôm qua đưa cô trở lại mười sao Vương giả.
Sau đó cậu để điện thoại xuống, nhìn đồng hồ nói:"Cậu tự mình tùy tiện chơi một lúc, mình đi sửa máy chiếu."
... Có một dạng —— cảm giác như "Xem này, đây là trẫm cho ngươi sao đã đánh rớt, tự mình chơi, tùy tiện tụt sao"?
Kiều Tinh Tinh vội vàng dẹp đi ý nghĩ khó tin này, cầm điện thoại lắc lư theo cậu tới phòng chiếu phim, đứng ở một bên xem cậu sửa máy chiếu.
"Bao lâu có thể sửa xong vậy?"
"Rất nhanh thôi."
"Ngày kia liền tới trận chung kết, nếu không sửa được chúng ta len lén đi hiện trường xem nhé?"
Vu Đồ cúi đầu tháo linh kiện, "Cậu rốt cuộc là muốn đi hay không?"
"Xem trình độ của cậu?"
"...Chớ quấy rầy mình phát huy."
"Nga." Kiều Tinh Tinh im miệng, lại nhìn cậu sửa chữa một lúc, sau đó ngồi ở thảm bên cạnh bắt đầu đấu đơn.
Cô chọn Lộ Na, bởi vì ván trước Vu Đồ chơi Lộ Na, lấy một địch năm ở phe địch, chiến thắng xuất sắc, làm cho cô nóng lòng muốn thử xem sao.
Nhưng mà qua hai đợt chiến đấu, cô liền hối hận muốn khóc, Lộ Na thật khó chơi, người ta là "Kết nối vô tận dưới ánh trăng"*, cô thì là "Vô lực dưới ánh trăng"?
*"月下无限连": một chiêu thức trong khi chơi game, khá đặc biệt.
Cô vốn còn muốn kiên trì thêm một lúc, có thể đồng đội không nói lời gì khó nghe, Tô Liệt của đối phương lại bắt đầu mở miệng, rêu rao rác rưởi sớm chút đầu hàng, Kiều Tinh Tinh tức giận, trực tiếp đem di động nhét cho Vu Đồ.
Vu Đồ đang xắn tay áo tháo linh kiện, tay cũng chưa kịp lau, liền bị nhét một cái Lộ Na đang 0-4.
Người nhét cho hắn còn tức giận yêu cầu cậu: "Đánh tên Tô Liệt đối diện, một mực cười nhạo mình."
Vu Đồ nhìn kinh tế của cô, "Hiện tại không đánh được."
Nhưng mà thời điểm gặp Vu Liệt, cậu vẫn chuyển vị trí trêu đùa một phen, sau đó xuyên tường đi.
Chuyện này thật ra không phải phong cách của Vu Đồ, dùng lời của cậu, chuyện này vô dụng.
Thầy Vu bình thường căn bản sẽ không lãng phí thời gian làm như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] EM LÀ NIỀM KIÊU HÃNH CỦA ANH - CỐ MẠN
RomanceEM LÀ NIỀM KIÊU HÃNH CỦA ANH Tác giả:Cố Mạn Thể loại:Ngôn Tình, Đô Thị, Võng Du Trạng thái:Full Số chương: chính văn 37/37 bản Trung, 15 phiên ngoại. Editor: Mạc Dương Minh Khuê (C1- C13), Ye (C14 đến hết) Kỹ sư hàng không vũ trụ x nữ minh tinh, trư...