" Ta sẽ trao cho con một điều ước và ta sẽ thực hiện nó ngay khi con nói "
" Con muốn có ..... người yêu "
" Được , thế con hãy miêu tả người mà con mong muốn thế nào đi "
" Một chút dễ thương , uhm .... một chút xinh đẹp , một chút đảm đang và biết quan tâm con , nuông chiều con là được "
" Hãy nhớ lấy điều này !! đó chỉ là một người tạm thời , đúng vào ngày này năm sau , người đó sẽ biến mất .... "
-------------------------------------------
Sáng hôm sau , cô tỉnh dậy sau một giấc mơ dài , giấc mơ đó cứ chân thật như là vừa xảy ra vậy .
Cô mệt mỏi ngồi dậy , ngáp một cái , vươn vai rồi nhanh chân vào phòng tắm .
Sau hơn một tiếng cô đi xuống dưới nhà tìm chút gì bỏ bụng , do hôm qua đã bận bịu với đống tài liều từ công ty mà cô đã quên mất việc cô chưa ăn được cái gì vào bụng , bây giờ thì đã đói lã ra rồi .
" Chào em , bảo bối "
Cô giật bắn người , là tiếng nói của ai đó phát ra ở phía phòng khách , có vẻ như đó là tiếng nói của một cô gái .
" Whatttttttt ?????? "
Cô nhìn ra phía ngoài thì liền hoảng hốt vì cô gái nào đó đang ở trong chính ngôi nhà của mình từ lúc nào mà mình không hề hay biết , rõ ràng hôm qua cô đã khoá cửa cẩn thận rồi mà , sao con người này có thể lẻn vào đây được ?
" Chị là ai thế ? Sao lại vào được nhà của tôi ? chị là ăn trộm sao ? ngồi yên đấy tôi sẽ báo cảnh sát "
Thuý Ngân vội chộp lấy điện thoại thì con người kia liền nói :
" Chị là người yêu của em mà , bảo bối "
" Hả .... hả .... chị .... chị nói cái gì ???? " Một ngàn lẻ một dấu chấm hỏi được gắn ở phía trên đầu .
" Chị là người yêu của em "
Thuý Ngân đơ người đi một lúc , trong chốc lát cô cũng chợt nhớ lại giấc mơ hôm qua , nhưng mà đó là do cô đã nằm mơ mà .
Không thể nào !!!
" Nhưng mà tại .... tại .... tại sao lại là con gái chứ ??? "
Đúng vậy !! Tại sao lại là một cô gái , cô cần một chàng trai mà ??
" Em nên hỏi bản thân em đi , em đã yêu cầu như thế nào thì ông ấy biến tôi ra như thế ấy thôi "
Thuý Ngân nhăn mặt , cố gắng nhớ lại một lần nữa .
Ầyyyy !! thiệt tình , đúng rồi !!
Thuý Ngân thở hắt , cô nhớ ra một điều là cô không hề bảo ông ấy người cô cần là một chàng trai .
" Thôi bảo bối à , dù sao thì chị cũng đã ở đây rồi , không đổi lại được đâu "
Thấy thái độ Thuý Ngân có vẻ đã nhớ ra sự việc , cô gái ấy nhẹ nhàng bước đến véo nhẹ vào má của Thuý Ngân .
" Tránh ra " Cô mạnh bạo vung tay .
Đúng là hoang đường , nhưng biết phải giải thích thế nào đây ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ NGỌC NGÂN ] MỘT NĂM YÊU EM
Fanfiction" Ký ức là liều thuốc đắng giày vò người ta , nhưng nếu không có ký ức cuộc đời sẽ rất vô vị , theo thời gian dần dần nó cũng trở nên nhạt nhoà , những hình ảnh rõ ràng trong đó rồi cũng sẽ bị xé thành những mảnh vụn , chỉ riêng nỗi đau là người ta...