Cơn mưa xối xả ngoài trời mãi không chịu ngừng, nhiệt độ cũng vì vậy mà càng xuống thấp. Ak vén chăn đi dậy, mặc thêm một lớp áo cho đỡ lạnh rồi đi xuống phòng vệ sinh. Khu A cũng chưa có ai dậy, dù gì bây giờ cũng còn sớm nên anh lại không nỡ đánh thức bọn họ. AK nghe thấy tiếng sọt soạt từ phòng bếp liền đi lại xem thử.
Hoá ra là Bá Viễn đang nấu ăn, mùi thơm đi thẳng vào mũi Ak làm cho anh cũng cảm thấy đói rồi." Viễn ca, không phải buổi sáng là do staff chuẩn bị sao?"
Anh rót một ly nước ấm vừa uống vừa hỏi Bá Viễn.
" Anh thấy hôm nay trời lạnh, ngủ cũng đủ giấc rồi liền dậy nấu nồi súp để 11 người cùng ăn. " Bá Viễn cười cười vừa cắt hành vừa trả lời Ak.
" Viễn ca thật tốt."
Ak nhìn nồi súp đang sôi trên bếp ga rồi lại nhìn Bá Viễn, Bá Viễn lúc nào cũng tốt với mấy thành viên như vậy, lâu lâu lại cảm giác đây như một ngôi nhà.
Anh soạn bát đũa ra nơi bàn xong thì Bá Viễn nhờ anh lên gọi người xuống. Vừa nghe vậy thì
đã thấy mấy người bên khu A đi xuống hết rồi, anh liền đi sang khu B gọi người vậy. Lúc đi đến phòng Lâm Mặc anh gọi hoài liền không thấy động tĩnh gì. Đến khi anh kịch liệt gõ cửa thì Lâm Mặc trong phòng nói vọng ra." Để cho em ngủ thêm tí nữa đi mà."
Ak nghe thấy giọng ngái ngủ của cậu thì không nhịn được cười. Thuận tay mở thử cửa ai ngờ Lâm Mặc thực sự không khoá, liền nhẹ nhàng bước vào.
" Mặc Mặc, hôm nay chúng ta có lịch trình đấy. Còn không dậy sẽ muộn mất."
Lâm Mặc mặc kệ người đang nói, xoay mặt vào hướng ngược lại tiếp tục ngủ. Trời lành lạnh mà nằm trong chăn là tuyệt vời nhất.
Ak ngồi một bên giường nhìn người đang trùm kín chăn đó, lắc đầu, thật là hết nói nổi mà.
Lâm Mặc có vẻ khó thở liền bung chăn, quay lại phía Ak, không biết lấy đâu ra dũng cảm ôm lấy cánh tay anh, dụi dụi vào nó trong khi mắt vẫn nhắm nghiền.Ak cũng không có đẩy ra, chỉ là thuận tay xoa đầu cậu, đúng là đang tuổi ăn tuổi lớn mà.
" Hôm nay Bá Viễn nấu súp đấy, vừa thơm vừa cay. Em mà không chịu xuống là hết nóng sẽ hết ngon đấy."
Nghe đến thế, Lâm Mặc liền mở mắt nhìn chằm chằm Ak, giờ này cậu mới ngộ ra lúc nãy mình vừa làm gì. Trời ơi, cũng quá xấu hổ đi. Chỉ là người Ak vừa thơm vừa ấm, dựa vào rất thoải mái. Cả mặt Lâm Mặc liền đỏ lên.
" Mặc Mặc, sao mặt em đỏ vậy, không phải là cảm thấy chỗ nào không thoải mái đấy chứ."
Lâm Mặc cuống quá liền lắc đầu " Em, chỉ là trời có lạnh nên vậy thôi."
Ak cười cười rồi dặn cậu mặc thêm áo, anh nói xong cũng ra cửa đứng đợi cậu cùng xuống.
" Nè nè, hai người làm gì lâu vậy?"
Cả nhóm không ưa nhìn Lâm Mặc với Ak, thực tình thật chứ.
" Cái bệnh lười giường của Lâm Mặc lúc nào mới hết đây hả."
![](https://img.wattpad.com/cover/279677650-288-k120981.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đơn phương 【lzmq】
Short StoryLâm Mặc cứ nghĩ yêu thầm một người là chuyện bình thường, nhưng lại không ngờ đoạn tình cảm này lại làm cậu đau lòng đến thế. Ak tưởng trái tim này luôn nhiệt huyết với âm nhạc nhưng nào ngờ có một người khiến cho nó đập mãnh liệt hơn và cũng đau đ...