- Ngươi là, Phác tiểu thư?
Lạp Lệ Sa nhận ra người trước mắt, nhưng vẫn thực nghi hoặc, nàng ta cớ sao lại xuất hiện trước mặt mình? Hiện tại Phác Thái Anh không có che mặt, khuôn mặt tuyệt mỹ đều lộ ra. Trên mặt mang theo thản nhiên tươi cười, nhìn người kia ngồi ở trên giường mình hô to gọi nhỏ.
Trông thấy ánh mắt nghi hoặc của người nọ, bộ dáng nhăn mặt như đang cố nhớ lại, tâm tình nàng giống như tốt hơn, miệng cũng hơi hơi nhếch lên. Không muốn tiếp tục tra tấn người đang khổ tư trước mắt, khẽ mở miệng nói:
- Ta là Phác Thái Anh, nơi này là Phác phủ, chàng bị tú cầu đánh ngất, sau đó bị mang đến đây.
Nói xong nhìn thấy người trước mắt bởi vì lời nói của mình mà thay đổi vô số sắc mặt.
Tú cầu đánh ngất, đánh ngất mình chính là tú cầu. Lạp Lệ Sa bỗng nhiên cầm thứ đang giữ ở trong lòng ngực lên, quả nhiên là tú cầu không thể nghi ngờ. Cho dù Lạp Lệ Sa có ngốc cũng biết nhận được tú cầu này nghĩa là gì, huống hồ Lạp Lệ Sa còn cảm thấy bản thân cũng rất thông minh. Khuôn mặt tươi cười lập tức sụp đổ. Yếu ớt hỏi han:
- Ơ chuyện kia, chắc không phải là muốn để cho ta với ngươi thành thân đâu nhỉ?
Thái Anh trông thấy bộ dáng Lệ Sa vừa nhìn thấy tú cầu đã biến sắc, nhất thời giống như có điểm không ưng ý, hơi hơi gật đầu. Chợt nghe đến Lệ Sa vừa nhìn thấy nàng gật đầu liền mất hết bình tĩnh rơi vào hoảng loạn, phải thành thân ư, như vậy sao được chứ, nàng chính là một đại cô nương, làm sao có thể cưới một đại cô nương khác đây. Tuy rằng Phác tiểu thư kia quả thật xinh đẹp, nhưng điều này cũng tuyệt đối không thể.
Cho nên nàng hốt hoảng đến độ nhảy xuống giường, đi đến trước mặt Thái Anh, toan nói thẳng:
- Thật ra... kỳ thật ta là nữ nhân. Ngươi không tin thì cứ sờ thử mà xem.
Nói xong không đợi Thái Anh có phản ứng liền tự ý nắm tay nàng để lên ngực mình.
Thái Anh còn chưa tiêu hóa xong câu khi nãy, người trước mắt lại đột nhiên làm ra thêm một màn này, nhưng bàn tay quả thật là chạm được phần đặc biệt mềm mại của nữ nhân, nàng ta đúng thật là một cô nương. Thái Anh lúc này mới thật sự bắt đầu đánh giá người trước mắt, mình vận thanh y trường sam, dáng người cao gầy, khuôn mặt ngây ngô như đứa trẻ. Đôi mắt to, lúc nói chuyện luôn chuyển động rất phấn chấn, rất hoạt bát. Động tác của nàng không có kiểu ôn nhu của nữ hài tử, mà đa phần sinh động giống nam hài tử hơn, cho nên nếu nàng ta không nói, chỉ nhìn qua thật rất khó phát hiện giới tính của nàng.
Nhưng gạo đã thành cơm, vừa nãy Phác gia đã tiếp nhận thánh chỉ ban hôn của Hoàng Thượng, như vậy bất luận kẻ nào bất cứ chuyện gì đều không thể thay đổi cuộc hôn nhân này. Giống như trong lòng đã hạ quyết tâm, quay sang Lệ Sa đang nghiêng đầu nhìn mình, nói:
- Ngươi có biết cả Lạp phủ và Phú Quý Lâu có tổng cộng bao nhiêu người không?
Vấn đề này quả thực làm cho Lệ Sa đang lo lắng chuyện tú cầu ứng phó không kịp. Nhưng vẫn định thần, cố gắng nghĩ, sau đó đáp:
BẠN ĐANG ĐỌC
Hồng tú cầu từ trên trời rơi xuống (cover)
FanfictionEditor: gautrucyinyin, beakmin_yi, Sâu Cover by: dandeptrai -.- Thể loại: ngọt, sủng, HE, nữ phẫn nam trang, công ngốc nghếch x thụ ôn nhu Số chương: 44 chương + 5 phiên ngoại Chủ nhân của Phú Quý Lâu đang yên đang lành ngồi ăn bánh đậu xanh ở sân t...