Đã về đêm, khách ghé tới Ginnic's càng đông.
Khách quen biết tới Ginnic's với truyền thống rất lạ, quán chỉ mở sàn nhảy cho khách vào những ngày cuối tuần còn những ngày còn lại Ginnic's lại dành để cho khách tới thưởng rượu.
Sự phân chia này cũng phù hợp với phần lớn khách hàng là những nhân viên công sở, ở thành phố tấp nập này chỉ sợ người không chạy vội chứ không có chuyện thời gian chạy không kịp, bọn họ chỉ biết cặm cụi mà chạy bạt mạng.
Vừa hay đêm nay là thứ sáu, nhân viên văn phòng cũng vừa tan ca liền ồ ồ kéo nhau đi giải tỏa. Khách vui chơi lại nườm nượp kéo đến.
Trong quán, ánh đèn chớp nháy xoay vần, những con người đã mệt rã rời vì bị xã hội bào mòn lại như được sống lại dưới không gian rực rỡ điên cuồng. Họ bị kích thích bởi chất cồn cay nồng chìm đắm trong tiếng nhạc, tiếng reo hò. Họ xem đây như là chốn để họ gào thét phát tiết, là nơi họ dùng để đình công để biểu tình cho công việc của mình.
Để rồi khi bình minh kéo đến, một tuần của họ kết thúc, họ lại trở về đúng hình mẫu công chức của họ, lững thững bước đến những tòa cao tầng. Thực hiện đúng ba tốt của mình: làm việc tốt, ăn nói tốt, cúi đầu tốt...
Wonwoo ngước nhìn lượt khách mới tới, hai tay giơ lên cao không ngừng mà rung lắc ly pha chế.
Hai bên anh đều là những bartander lâu năm trong quán, họ thành thục đón những vị khách tới. Tiếng "póc", "póc", "lạch cạch" gọi mời họ hưởng ứng. Chỉ ít phút nữa thôi họ sẽ hòa vào đám đông mà quên mình, cuồng loạn trong tiếng huân hoan.
"Quản lý Jeon sao? Oh, lâu quá không thấy cậu đứng quầy rồi hahaha!"
"Vâng ngài Jung. Chào mừng tới Ginnic's!"
"Mấy năm qua không thấy quản lý Jeon nhỉ? Không chỉ mình tôi, có nhiều vị khách cũng nhớ anh lắm đấy."
"Vâng, cảm ơn. Tôi vừa đi công tác về! Ngài muốn gọi gì không?"
"Oh, vậy thì như cũ đi!"
"Vâng, là một ly Whisky đá đúng không ạ?"
"Haha, đúng rồi. Quản lý Jeon nhớ thật tốt!"
"Cảm ơn ngài, xin đợi một lát."
Trời về khuya bỗng lất phất vài hạt mưa phùn, không khí trên đường càng thêm lạnh lẽo của cuối thu. Người đi đường lúc này không khỏi cảm thấy rét buốt, lúc này họ chỉ muốn chạy vội về nhà hoặc ghé tạm đâu đó tránh đợt gió lùa này.
Tiếng ồn ào náo nhiệt văng vẳng ở đâu đó, coi bộ thật nhiều người, vừa ấm áp lại vơi đi nỗi cô đơn. Chậm một chút, chân họ liền dừng ngay trước của Ginnic's. Còn lý do nào từ chối lời mời gọi này đây!
"Không khí sôi động ghê, mấy năm rồi vẫn vậy nhỉ, quản lý Jeon?"
"Vâng"
"Lâu lắm rồi tôi mới tới đây đấy. Chà, có gia đình rồi cũng ít lượn tới đây hẳn"
"..."
"Cậu cũng chẳng thay đổi gì cả, vẫn ít nói như vậy..."
Wonwoo vừa vươn người dọn ly rỗng, nghe đến đó động tác hơi dừng nhưng rất nhanh liền trở về trạng thái cũ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Meanie] COLORS
Fanfiction#Lấy cảm hứng từ bài "Colors"- Halsey "Cậu là màu đỏ, và cậu thích anh vì anh màu xanh Nhưng khi họ chạm nhau, anh bỗng hóa thành tím Rồi cậu quyết định màu tím đó không dành cho cậu..." -Niên hạ, hoạ sĩ, mù màu công x lạnh lùng, b...