Một thiếu niên tóc cam có gương mặt thanh tú và đôi mắt tím. Cậu mặc trang phục kimono màu trắng, tay áo thêu hình hoa hồng màu đỏ vô cùng nổi bật.
Hai bên cậu còn có hai đứa bé gái đáng yêu cũng mặc kimono. Cả hai đều cầm một bông hoa hồng màu trắng.
Thiếu niên mặc kimono trên cổ có đeo sợi dây chuyền đính viên pha lê trong suốt. Trên tay cậu cầm một đoá hoa hồng màu đỏ.
" Bảo Bối? " Karma bất ngờ gọi.
Thiếu niên liền mỉm cười dịu dàng đi chậm rãi đến bên hắn. Cậu đưa đoá hoa hồng đỏ rực cho hắn. Hai đứa bé chợt nở nụ cười ủy mị.
" Đây là...? " Hắn hỏi.
Thiếu niên nghiêng đầu, đôi mắt chờ đợi nhìn hắn.
Karma đành nhận lấy đoá hoa từ cậu đưa. Không ngờ đoá hoa liền hoá thành sợi dây chuyền giống với sợi dây của thiếu niên kia nhưng trên mặt dây đính viên pha lê màu đỏ.
" Chúc mừng thiếu chủ " Hai bé gái đồng loạt nói rồi biến mất như chưa từng tồn tại.
Thiếu niên vui vẻ nhìn sợi dây đính viên pha lê màu đỏ của hắn. Cậu lấy nó đeo lên cổ cho hắn.
" Sợi dây chuyền này rất hợp với anh. Viên pha lê đỏ này rất giống màu tóc của anh "
" Cậu...cậu thật sự là Bảo Bối ư? "
" Đúng vậy "
Karma ngạc nhiên. Điều ước của hắn vậy mà thành hiện thực rồi. Nhưng làm sao có thể?
" Là mơ sao? " Karma véo mặt mình.
" A đau " Hắn kêu lên và thật sự không dám tin đây là hiện thực.
Thiếu niên che miệng cười khúc khích. Cậu nắm tay hắn dẫn hắn đến một thân cây cổ thụ lớn. Ngạc nhiên là trước đó Karma không hề nhìn thấy cái cây này. Sau khi được cậu nắm tay, hắn mới có thể nhìn thấy.
" Anh có tin vào duyên số không? " Cậu hỏi.
" Gì cơ? "
" Chúng ta gặp nhau một cách tình cờ, ngay tại đây đang đứng trước cây se duyên này nữa "
" Cây se duyên? Ý em là...? "
Thiếu niên tóc cam nắm lấy tay còn lại của hắn, hai người mắt đối mắt với nhau.
" Trong số những người ta từng gặp qua, mỗi một người với ta đều là duyên. Nhưng anh có muốn ngừng lại để kết duyên cùng em không? "
" Em... "
" Anh có muốn cùng em bên nhau trọn đời hay không? "
Trước lời bày tỏ đột ngột ấy, Karma lúng túng còn chưa biết nên trả lời như thế nào. Biểu hiện này khiến cho thiếu niên kia hụt hẫng. Cậu buông đôi tay của hắn ra.
" Xin lỗi anh nhé. Có vẻ như chúng ta vẫn chưa đến mức phải thề nguyện dưới cây se duyên này "
Cậu vẫy tay tức thì hai bé gái lúc nãy hiện ra.
" Thiếu gia " Hai đứa trẻ buồn bã cúi đầu nhận lấy sợi dây chuyền pha lê mà cậu đưa cho.
Sợi dây trên cổ của Karma cũng biến mất và nó xuất hiện trên tay của một trong hai đứa trẻ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KarAsa] Ngài Mèo Của Tôi
FanficMột ngày nọ Karma vô tình nhặt được một con mèo rồi cứu sống nó và mang nó về nuôi. Nhưng mà hắn không ngờ đằng sau đó là một câu chuyện kỳ bí có liên quan đến một tổ chức bí ẩn, tổ chức này lại đang truy lùng mèo con của hắn. Hắn phải làm sao để bả...