Hôm nay vừa đến công ty mọi người đã thấy sắc mặt của chủ tịch không vui nên ai cũng tránh mặt sợ sẽ làm gì đó không tốt khiến hắn phải nổi giận. Người lo sợ nhất không ai khác chính là quản lý, cậu đang run tay cầm bảng lịch trình làm việc hôm nay của chủ tịch mà không dám thốt lên một tiếng.
Karma vẫn ngồi im lặng cả nửa ngày không nói năng gì. Xung quanh hắn dường như không khí đều trở nên lạnh lẽo. Cả một bầu trời mây đen sấm chớp cuồn cuộn đều có thể nhìn thấy trên đỉnh đầu của vị chủ tịch này.
Quản lý đánh cái "ực" nuốt xuống lấy hết can đảm để lên tiếng thu hút sự chú ý của ông chủ. Nhưng vừa lên tiếng cậu chỉ muốn vả vào mặt hối hận không thể rút lại lời nói của mình.
" Chủ tịch, buổi xem mắt tối nay... "
" Hả? " Karma liếc mắt một cái giống như con dao sắc bén lập tức có thể giết người trong chớp mắt.
Quản lý run rẩy không nói thêm nữa cúi đầu nhận lỗi " Xin lỗi chủ tịch, tôi sai rồi "
Hắn thấy vậy không thèm để tâm đến nữa đứng dậy bỏ đi ra ngoài.
Quản lý ở trong phòng thở phào may mắn thoát một kiếp.
.
Những gì nhìn thấy ngày hôm qua đã trở thành đả kích rất lớn trong lòng của Karma. Giờ đây đối với hắn mọi thứ đều không còn quan trọng nữa. Quyền lực địa vị hắn có trong tay cũng không bằng một nụ cười của người ấy. Cho dù có vứt bỏ tất cả, hắn cũng nguyện ý vì người mình yêu mà từ bỏ.
Nhưng người em ấy lựa chọn lại không phải hắn. Bởi vì 3 năm trước vì một sai lầm của hắn đã làm tan nát cõi lòng của em ấy.
Chỉ vì hiểu lầm.
Chỉ vì hắn quá ngu ngốc.
Hắn muốn chạy đến xin lỗi. Nhưng sợ nhận lại là sự từ chối và ánh mắt xa lánh của em ấy.
Hắn giận chính mình.
" Anh thật sự rất nhớ em, Asano "
Đứng dưới bóng cây anh đào nhìn lên ngôi nhà nơi có người hắn yêu đang ở đó. Không hiểu sao bất tri bất giác lại đi đến nơi này.
Nhìn cánh cửa trước mặt, hắn lại không có dũng khí để nhấn chuông gọi. Cứ đứng ngây ngốc trước nhà người ta một lúc lâu.
Bịch
Vừa nghe thấy âm thanh phát ra phía sau, Karma liền quay lại xem. Phát hiện chiếc túi đựng đầy quả cam vừa rơi xuống đất.
Người con trai tóc đen một tay ôm bị thức ăn vừa mua từ siêu thị một tay cúi xuống nhặt lại từng quả cam cho vào trong túi đựng. Bỗng có một bàn tay ai đó tiến tới nhặt quả cam trên đất mà cậu đang định chạm tới. Cậu bất ngờ ngước lên nhìn thì hai mắt mở to.
" Tôi giúp cậu " Karma nhặt quả cam cho vào túi rồi nhặt những quả còn lại cũng cho vào túi nốt.
Hắn đưa chiếc túi tới trước mặt cậu. Nhưng mà người con trai này cứ ngây ngốc không phản ứng lại. Thấy vậy hắn liền hỏi " Cậu không sao chứ? "
BẠN ĐANG ĐỌC
[KarAsa] Ngài Mèo Của Tôi
FanficMột ngày nọ Karma vô tình nhặt được một con mèo rồi cứu sống nó và mang nó về nuôi. Nhưng mà hắn không ngờ đằng sau đó là một câu chuyện kỳ bí có liên quan đến một tổ chức bí ẩn, tổ chức này lại đang truy lùng mèo con của hắn. Hắn phải làm sao để bả...