Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn. Mẫn Đình hơi bối rối, toàn thân đều cứng ngắc, đột nhiên bị người bịt mắt nên nàng cũng có chút không quen, tay vô ý thức nhấc lên, muốn kéo tay Chimi xuống.
"Đừng nhúc nhích nha."
Lưu Trí Mẫn khẽ cười một cái, hơi thở ấm áp của cô càng gần hơn, loáng thoáng có thể cảm nhận được chóp mũi đụng vào nhau.
Cô chăm chú nhìn vào môi nàng, là màu đỏ nàng ưa thích, có lẽ là bởi vì hồi hộp nên nữ vương đại nhân theo thói quen cắn môi dưới. Sắc đỏ hòa lẫn với màu trắng, phối với nhau càng trở nên tươi đẹp hơn.
Thời gian dường như ngưng đọng, sau khi nói một câu đơn giản, cái người đang ép sát nàng lại không có động tĩnh gì nữa.
Lặng lẽ điều chỉnh lại hơi thở của mình, Mẫn Đình thè lưỡi, đang chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên cảm giác được có một cánh tay dịu dàng khẽ ấn đầu nàng gần sát hơn, sau đó một vật lạnh buốt như có như không chạm vào môi nàng.
Là môi của Chimi, giờ phút này trong đầu Mẫn Đình chỉ còn lại duy nhất suy nghĩ đó.
Thị giác tạm thời bị chặn lại thì các giác quan còn lại càng trở nên nhạy cảm hơn với xung quanh, hình dáng đôi môi này, giống như một bé mèo nhỏ đáng yêu, có một chút thăm dò, một chút phức tạp, lại mang theo dũng khí đặc hữu của cô, như chiếc lông vũ, nhẹ nhàng dán vào nhau.
Là mùi hương tươi mát mà nàng rất quen thuộc, là sự tỉ mỉ săn sóc chỉ dành riêng cho nàng, Mẫn Đình bất giác nín thở, như sợ sẽ thổi tan đi nụ hôn dịu dàng của mèo nhỏ này.
Bàn tay để sau ót lặng lẽ trượt xuống, Lưu Trí Mẫn chớp mắt, chậm rãi rời đi tốt đẹp trước mắt, hình như mình đã làm chuyện hơi quá đáng rồi, chắc nữ vương đại nhân sẽ nổi giận mất.
Cảm nhận được đôi môi của cô đang dần rời ra, Mẫn Đình bất giác mím mím môi. Giống như tấm rèm sân khấu được vén lên, đôi tay lạnh buốt hạ xuống, tia sáng ấm áp đột nhiên phản chiếu vào mắt nàng làm người trước mắt trở nên có chút hư thực.
He hé mắt, Mẫn Đình bỗng nhiên cảm thấy thẹn thùng, mất tự nhiên tránh đi ánh mắt của cô, lại thấy trên sàn gỗ đọng lại vài giọt nước, đúng rồi, cô ấy...cũng mắc mưa.
"Không cần đâu."
Lưu Trí Mẫn kéo lại nữ vương đại nhân đang định đi lấy khăn lông.
"Nghỉ ngơi cho tốt, nên uống chút trà gừng cho ấm, ngày mai chị vẫn còn lịch trình mà."
Sờ lên mái tóc vẫn còn hơi ẩm của Mẫn Đình, sau khi Lưu Trí Mẫn dặn dò vài câu, giống như đang trốn tránh gì đó nên không tiếp tục ở lại lâu, xoay người một cái, một lần nữa đóng cửa lại.
Sau khi về lại xe, Lưu Trí Mẫn cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn.
Cơn mưa hạ xuống càng lúc càng nặng hạt, tấm rèm che phất phới càng làm nổi bật tâm trạng phức tạp của cô. Gác tay sau đầu, cô cởi chiếc khẩu trang đã đồng hành sáu năm ra, hơi bực bội ném nó lên trên bệ cửa xe.
Cô ngơ ngẩn dùng ngón tay sờ lên bờ môi mình, dường như vẫn còn lưu lại mùi hương của nàng, là mùi nước hoa mà nàng thích nhất. Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt mình trong kính chiếu hậu, sương mù hơi dày đặc nên cũng không thấy rõ ràng khuôn mặt trong kính, chỉ có đôi môi xinh đẹp là nổi bật nhất.
Đã không thể giấu được sự yêu mến của mình rồi. Rõ ràng chỉ muốn làm một vệ sĩ âm thầm, nhưng bắt đầu từ lúc nào mà dục vọng lại càng bành trướng? Muốn có được nàng, muốn độc chiếm sự cưng chiều của nàng, lại có cảm giác ghen ghét khó hiểu với cô gái bí ẩn trong tấm ảnh.
Lưu Trí Mẫn cười khổ, nhưng kẻ hai mặt như mình thì sao có tư cách đối diện với cô ấy đây.
Đêm qua mưa rào tầm tã, nhưng hôm nay lại đẹp trời. Lưu Trí Mẫn vừa tập thể dục buổi sáng về, đúng lúc chạm mặt với Nội Vĩnh Chi Lợi đang tới đón Mẫn Đình. Nghĩ là Nội Vĩnh Chi Lợi chắc cũng không biết mình, Lưu Trí Mẫn chỉ khẽ gật đầu một cái rồi định đi vòng qua chị.
"Chào em, mới sáng sớm đã ra ngoài tập thể dục sao?"
Giọng Nội Vĩnh Chi Lợi vang lên từ phía sau, mang theo chút thân quen.
"Chào chị."
Lưu Trí Mẫn trộm nhướn mày, thấy bộ dạng Nội Vĩnh Chi Lợi giống như cười mà không phải cười nhìn mình. Không hiểu sao, gần đây Nội Vĩnh Chi Lợi lại thần thần bí bí hơn lúc bình thường.
"Làm phiền" Sau khi hai người chào hỏi đơn giản thì cùng đi vào thang máy.
"Ting." Thang máy rất nhanh lên tới tầng chín, Lưu Trí Mẫn vừa định đi về nhà mình, lại nghe Nội Vĩnh Chi Lợi ở phía sau gọi lại.
"Em là mỹ nữ bếp trưởng của Promise đúng không?"
A, chẳng lẽ là bởi vì chuyện này? Lưu Trí Mẫn xoay người lại.
"Em là hàng xóm mới của Mẫn Đình à, nghe nói em là Fan hâm mộ của em ấy hả?"
Mắt Nội Vĩnh Chi Lợi lóe sáng, trông có vẻ tâm trạng cũng không tệ.
"Vâng." Mơ hồ cảm thấy có chút bất an, Lưu Trí Mẫn không muón nói thêm gì nữa, sau khi lên tiếng xong liền đi về nhà mình.
"Có chuyện gì vậy chị Chi Lợi?"
Mẫn Đình đang định đi ra ngoài lại thấy người đại diện của mình, từ lúc vừa vào đây, Nội Vĩnh Chi Lợi vẫn cứ vẻ mặt cười đắc ý.
"Không có gì." Nội Vĩnh Chi Lợi nhìn sang nữ vương nhà mình, "Mới phát hiện ra một chuyện thú vị."
Thấy bộ dáng Nội Vĩnh Chi Lợi không muốn nói thêm gì nữa, Mẫn Đình cũng chỉ cười cười, ở cạnh Ninh Nghệ Trác một thời gian, ngay cả Nội Vĩnh Chi Lợi luôn luôn nghiêm túc cũng có khuynh hướng thích đùa dai.
Hai người nhanh chóng rời khỏi khu chung cư, ngồi lên xe chuyên dụng, Mẫn Đình liếc qua Du Nhã đang ngồi trên ghế lái, bỗng cảm thấy có chút mất mác.
"Chị Mẫn Đình, một mình chị mà chiếm ba cái tít lớn đó nha."
Du Nhã bất kể ở chỗ nào cũng đều vui vẻ như vậy, lúc này thấy Mẫn Đình lên xe, giống như hiến bảo bối xoay người lại, vẻ mặt hưng phấn nâng điện thoại di động đưa cho nàng.
"Em mau lái xe đi, để chị đọc cho Mẫn Đình."
Nội Vĩnh Chi Lợi cầm điện thoại của tiểu trợ lí, thuận tay bấm vào tin tức hot. Quả nhiên là hôm qua tiếng vang của "Mặt nạ" rất tốt, nhất là phần kịch bản và kỹ thuật quay phim đều được đánh giá cao.
Đặc biệt làm cho người ta vui vẻ bất ngờ là cuối tin tức đã giới thiệu ca khúc chính thứ hai của Mẫn Đình trong album "Hai mặt", đứng đầu bảng xếp hạng là chuyện đương nhiên. Mẫn Đình là một trong hai diễn viên chính lại dùng tiếng hát của mình vừa đúng lúc thể hiện câu chuyện tình yêu cảm động như gần như xa nhưng lại chân thành tha thiết giữa người đeo mặt nạ và cô người mẫu.
Ngoại trừ tin tức tương đối chính thức này, những tin khác đều là báo lá cải.
"Tiền Ảnh Hậu công khai thừa nhận thân phận "bạn gái", bóc trần đời thật của người yêu."
"Nữ hoàng ký giả lại ra tay,cô gái thần bí có xuất hiện? !"
Chỉ xem hai cái tiêu đề này đã làm người ta "ngửi" được mùi cẩu huyết đâu đây. Thuận tay lướt qua một vài nội dung trong tin tức, thật là khiến cho người ta dở khóc dở cười, nếu chỉ dựa vào góc độ cực tốt của mấy tấm hình, chắc chắn sẽ liên tưởng ra vở kịch cẩu huyết "tam giác luyến" giữa Ứng Chân, Mẫn Đình và cô gái bí ẩn kia.
May mắn là các bình luận ở dưới trái lại không có ác ý như mấy ngày trước, cũng bắt đầu có người phản bác đây là do mấy tên phóng viên muốn giật tít nên cố ý bẻ cong sự thật, kêu gọi mọi người chú ý tới tài năng của diễn viên.
Cũng đúng, chuyện trong giới showbiz thì ngày nào chả có, thỉnh thoảng im lặng cho qua chuyện thì hay hơn.
"Mẫn Đình, gần đây ngoại trừ album chính thức đã được công bố ra, còn có vài kịch bản mới."
Nội Vĩnh Chi Lợi nói, từ trong túi xách lấy ra một chồng kịch bản, có lẽ trở thành diễn viên chính của "Mặt nạ" khiến Mẫn Đình trong giới diễn viên cũng không quá nổi tiếng lại nhanh chóng được các đạo diễn khác chú ý, lại thêm diễn viên là ca sĩ càng tăng cao doanh thu phòng vé, bởi vậy gần đây nữ vương đại nhân mới trở thành tâm điểm của các đạo diễn.
Mẫn Đình tùy ý lật lên lật xuống, quả nhiên bởi vì sự kiện lúc trước ảnh hưởng, hầu như một phần ba kịch bản đều có bách hợp luyến ngầm, có lẽ hoặc nhiều hoặc ít là muốn dựa dẫm vào hào quang kịch bản phim bách hợp "Mặt nạ" đây mà.
"Ừm, những kịch bản này chị cũng có sàng lọc qua trước rồi" Nội Vĩnh Chi Lợi nhìn thoáng qua Mẫn Đình đang cúi đầu trầm mặc.
"Mặc dù bây giờ tốt nhất là nên tránh những chuyện tương tự thế này, nhưng bàn bạc lại với công ty thì cũng có thể xem xét vài kịch bản chất lượng hơn một chút, không cần phải lo được lo mất mà bỏ qua vài kịch bản tốt."
Nội Vĩnh Chi Lợi cũng có suy nghĩ của riêng mình, thực ra những kịch bản này đều có bố cục và nội dung không tệ, sau sự thành công của "Mặt nạ", Mẫn Đình cũng không vội thay đổi hình tượng, không bằng thừa dịp bây giờ đang hot mà nâng danh tiếng lên một tầm cao mới, dù sao mấy phim ngắn hoặc là nhân vật phụ thường thường có thể dễ dàng mở đường máu từ trong đám hoa đán.
Nhà bếp nhà hàng Promise, Lưu Trí Mẫn như thường lệ đang chuẩn bị món ăn của mình, khó được Bạc Dương từ nước ngoài trở về nên hôm nay nhà hàng náo nhiệt hơn ngày bình thường.
Hết lần này tới lần khác Trợ Nhất lại là người không để người ta bớt lo, khó khăn lắm mới thấy chiến hữu thân thiết vẫn luôn không thích gái gú lúc này đột nhiên dẫn một cô gái từ nước ngoài về, cái tính bà tám trong lòng tất nhiên là nổi dậy.
Từ sau khi trở về, anh vẫn quấn lấy Bạc Dương hòng muốn đào ra chân tướng sự thật. Cũng may Bạc Dương là người tốt tính, mặc dù hơi bất đắc dĩ, nhưng vẫn để cho Trợ Nhất tra hỏi cả ngày.
"Được rồi được rồi, đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, chỉ là một người bạn tốt tôi khâm phục thôi mà."
Đầu Bạc bếp trưởng nổi lên ba vạch hắc tuyến, xua xua tay với "Con ruồi họ Trợ" .
"Chắc chắn là có hảo cảm rồi, Diệp Thư Hoa mặc dù không phải đại mỹ nữ gì nhưng mà cũng coi là có tư sắc, lại thêm hình mẫu lý tưởng về bạn gái của tiểu tử kia chẳng phải là một cô nàng có nội hàm với sâu sắc sao, hiếm lắm mới gặp phải, sao lại không động tâm được cơ chứ."
Trợ Nhất bị Bạc Dương đuổi đi, liền thuận chân vọt đến bên cạnh Lưu Trí Mẫn lải nhải tiếp.
"Thuận theo tự nhiên đi."
Lưu Trí Mẫn buồn cười vỗ vỗ bả vai Trợ Nhất, trông Bạc Dương chắc là đã hành động, chẳng qua tình cảnh trước mắt hiển nhiên là "Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình". Biết lòng tự trọng của Bạc bếp trưởng khá mạnh lại cứ liên tục chạm vào nỗi đau của anh ấy, cũng khó trách Trợ Nhất bị xua đuổi.
"Bếp trưởng, có khách quý kìa." Tiểu Thất phấn khích chạy vào, rất đắc ý nháy nháy mắt vài cái với đám người.
BẠN ĐANG ĐỌC
winrina | nữ thần là phải đem về sủng
FanfictionMục tiêu sống chủ yếu của Lưu Trí Mẫn chính là sủng, hết mực cưng chiều, chăm lo nữ thần, theo hầu nữ thần ăn no, làm tốt công việc cho nữ thần. Mục tiêu sống chính của Kim Mẫn Đình chính là lúc nào cũng được sủng...