Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
___
Chương 14: Ô nhiễm tinh thần
...Nhan Khê về đến nhà, thấy Tống Hải đang tiếp khách, quay đầu ném giày cao gót trong tay vào tủ giày: "Ba."
"Nhan Nhan đã trở về?" Tống Hải thấy Nhan Khê trở về, có chút ngoài ý muốn, "Hôm nay không phải con muốn tác nghiệp bên ngoài sao?"
"Công việc hoàn thành trước thời hạn, cho nên con trở về trước."
Nhan Khê không nói chuyện chân bị thương, thấy sắc mặt ba cô hình như không tốt lắm, cô nhìn nam nữ ngồi trên sô pha, thấy ba cô không giới thiệu thân phận của hai người này, liền xoay người vào phòng bếp làm một ly nước, lúc đặt lát chanh xuống ly, cô nghe được giọng nói của ba cô có chút không cao hứng.
"Cái gì gốc gác nhà họ Tống, nhà họ Tống không phải mỏ vàng mà muốn đào muốn chiếm, loại chuyện khiến con gái của tôi chịu uỷ khuất, tôi sẽ không đồng ý."
Nhan Khê dừng bước một chút, đôi nam nữ này là thân thích bên ba? Trong trí nhớ của cô, hầu như không thấy người thân bên ba, chỉ có ông bà qua đời năm đó, có một đống thân thích đến nhà xin tiền, lúc ấy mẹ cô để cô ở trong phòng, không cho cô đi ra ngoài.
Trong trí nhớ giọng nói những người đó đặc biệt lớn, lời mắng chửi cũng không dễ nghe.
"Chú ba, chú phát đạt cũng không thể ngay cả tổ tông cũng không nhận. Hơn nữa, chỉ là để cho Hiển Hoành đến nhà chú ở nhờ, bình thường để chú chiếu cố nhiều hơn, như thế nào lại để cho con gái chú chịu ủy khuất? Chú cũng đừng trách tôi nói lời khó nghe, nó là con gái, sớm muộn gì cũng phải gả ra ngoài, chú che chở nó như vậy, về sau còn không phải là người nhà người khác sao."
"Hiển Hoành đã gần hai mươi tuổi rồi, nhà chúng tôi lại không có người lớn nào khác, nếu như tôi đi công tác bên ngoài, trong nhà cũng chỉ còn lại Nhan Nhan, cậu ta ở chỗ này không thích hợp." Tống Hải ngữ khí có chút nghiêm túc, "Anh trai, Hiển Hoành nhà các người là bảo bối, con gái nhà tôi cũng từ nhỏ được tôi cùng mẹ nó nâng niu trong lòng bàn tay lớn lên, lúc con bé học đại học, tôi cũng không để cho ai phải mỗi ngày chăm sóc nó. Giáo dục con cái không thể giống như anh, sau này tự lập như thế nào đây? Cái gì mà nhà mình nhà người khác, các người lại nói thêm loại lời này, đừng trách người làm em này trở mặt."
"Chú nói đi nói lại, chính là ghét bỏ nhà chúng tôi nghèo chứ gì, so ra kém nhà các chú, ngay cả đứa con trai duy nhất của Tống gia chúng tôi cũng kém con gái của chú." Thanh âm bác gái Tống có chút sắc bén, "Con gái nhà chú có tinh quý đến đâu, hiện tại cũng không họ Tống, mà là họ Nhan với người mẹ của nó."
"Ai quy định con gái nhất định phải theo họ ba, chị dâu, Hiển Hoành họ Tống, không cùng họ với chị, chẳng lẽ nó không phải con chị sao?" Tống Hải lúc này trầm mặt xuống, ngữ khí nghiêm khắc, "Chị dâu, thời đại này, mọi người đã không chú ý đến những phong tục cũ này, con cái đều giống nhau, theo họ ai cũng giống nhau."
"Anh trai, chị dâu nếu như cảm thấy tôi xem thường các người, vậy về sau hai nhà chúng ta cũng không cần qua lại, miễn cho ủy khuất các người!" Tống Hải là một người tính tình quật cường, bình thường không dễ nổi nóng, nhưng con gái lại là điểm mấu chốt của ông.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT] Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
RomanceTác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà Tình Trạng Sáng Tác: Hoàn thành Số Chương: 97 chương + 3 phiên ngoại Tình Trạng Edit: Hoàn thành Thể Loại: Ngôn tình, Sủng, Đô thị tình duyên, Ngọt, HE, Hiện Đại, Hài hước... Nhân Vật Chính: Nhan...