CHƯƠNG 44
Hàng hiên đen nhánh, hai bóng dáng một cao một thấp chậm rãi đi trước. Bởi vì hàng hiên không thật rộng mở, hai người là một trước một sau đi tới.
Hiện tại đầu óc Lalisa nóng lên, hầu kết trên dưới hơi hơi động, rõ ràng là cảm xúc khẩn trương tiết ra ngoài.
Này cùng cảm giác lần trước hắn một mình lên cầu thang khác nhau, Chaeyoung hiện tại đi trước, hắn chỉ cần ngẩng đầu là có thể thấy cô. Tư thái Lalisa thong dong tự nhiên, chỉ có hắn biết, hắn tới gần cô một bên thân thể đã cứng lại rồi.
Ở chỗ tầm mắt Lalisa nhìn không tới, Chaeyoung cũng cảm thấy chính mình mất tự nhiên. Cô cắn môi dưới, muốn cho chính mình trấn định một ít, lại không ngờ cổ chợt đau.
Là muỗi.
Cô mặc nhiều, cảm thấy nóng liền mở rộng chút cổ áo ngoài, lộ ra cổ, không nghĩ có thể bị muỗi cắn. Chaeyoung sờ sờ chỗ đau, trong lòng nghĩ sao ngày mùa đông còn có muỗi.
Đến cửa nhà, Lalisa như cũ không dám ngẩng đầu, chỉ nghe thấy âm thanh sột sột soạt soạt, Chaeyoung liền mở cửa ra.
Chaeyoung đổi giày, âm thanh có chút co quắp nói một câu, "Vào đi."
Chaeyoung săn sóc đưa cho Lalisa một đôi dép, là của đàn ông. Lông mi hắn hơi hơi rung động, tiếp theo dường như không có việc gì thay giày.
Lalisa không có lại hướng chỗ sâu trong suy nghĩ, nhưng tiếp theo hắn lại thấy được rất nhiều giày đàn ông ở tủ giày. Đồng tử đột nhiên chấn động một chút, tay bên cạnh người đột nhiên buộc chặt.
Hắn nhớ tới đêm mưa kia, người đàn ông cùng Chaeyoung đi ra ngoài.
Chỉ sợ hắn ở chỗ này sẽ xuất hiện cục diện xấu hổ, lần đầu tiên Lalisa bắt đầu sinh ý lui, ngẩng đầu định cùng cô tạm biệt, rồi lại ở trong tầm mắt thấy được đèn sáng trong phòng tắm, mơ hồ có bóng người tắm ở trong.
Yết hầu Lalisa một trận chua xót, ra quan hệ bọn họ đã tốt đến mức này?
Phía sau không có động tĩnh gì, Chaeyoung có chút nghi hoặc mà quay đầu, kết quả nhìn thấy Lalisa âm u đứng ở cửa, cô đứng cách một đoạn cũng có thể cảm nhận được hơi thở hắn khổ sở.
Hắn làm sao vậy?
Lalisa nhìn cửa phòng tắm, cảm xúc đã điều chỉnh tốt, thanh tuyến như ngày thường trấn định đạm mạc, "Trong phòng tắm là bạn trai em sao?"
Chính là hắn đi, cho nên bảo an dưới lầu mới có thể nhận lầm hắn là bạn trai cô.
Lúc này Chaeyoung mới ý thức được Lalisa là hiểu lầm. Nhưng mà vì bảo tồn tự tôn, cô cứng rắn mà đối thượng tầm mắt hắn, nói: "Đúng vậy, tôi không phải không có anh thì không thể."
Lalisa trong nháy mắt khổ sở đã chết, môi hơi hơi mở ra muốn nói cái gì, cuối cùng lại không có mở miệng.
Nhanh như vậy liền không cần hắn, tìm niềm vui khác.
Chaeyoung cúi đầu, cô có thể mơ hồ cảm giác được Lalisa có tình cảm với cô. Trong lòng cũng từng dao động, chính là sự tình đã đi tới bước này, cô cũng sẽ không lại tin tưởng hắn sau ly hôn mới phát hiện tình cảm của mình. Cô cảm thấy hắn chỉ là ngắn ngủi không quen, không quen cô rời đi.