Chương 7

289 28 4
                                    

"Nè nè. Anh hai mau dậy đi, đến giờ cơm rồi anh hai. Thức dậy ăn cơm thôiiiii"
Naruto kiên nhẫn gọi Kisame dậy bằng tất cả tấm lòng và chân thành rất nhiều lần nhưng hắn vẫn không chịu dậy. Tiếng ngáy khò khò có khi còn to hơn tiếng Naruto nữa, thế gì còn làm ăn được gì. Naruto để ý thấy Kisame hôm nay rất lạ. Hồi trưa hắn đến cũng không thèm báo trước, vừa mới vào đã nằm phịch xuống giường của cậu ngủ ngon lành. Thanh Samehada cũng bị vứt xó ngay góc phòng, quần áo chưa kịp thay, cơm chưa ăn nước chưa uống hắn cũng mặc kệ. Bình thường lúc nào hắn đến cũng "giao lưu" hữu nghị với cậu 1 lát, khi nào Naruto bầm dập hắn mới đi ăn rồi vào phòng khác nghỉ ngơi. Hôm nay Kisame rất lạ, có lẽ hắn đã gặp chuyện gì rồi đây.
- Anh hai ơi mau dậy đi anh hai ơi
"...."
- Anh hai
"....."
.
.
.
- Kisame ngốc nghếch, Kisame khùng điên, Kisame xấu xí, Kisame mắc dịch, Kisame cùi bắp xách dép cho anh iu,.... - Naruto tưởng Kisame ngủ say quá nên bắt đầu làm trò hề chọc tức hắn
"....." - Kisame tỉnh nãy giờ rồi, hắn mở to con mắt nhìn thằng nhóc đang gục mặt xuống vừa cười vừa nói xấu hắn
- Kisame khốn kiếp mau ăn cơm thôi nào. Anh hai ơi anh hai à....anh hai ăn cuwst gà ....
"Này nhóc, ngươi nói gì đấy ?"
- Thì nói anh hai đần độn đấy hị hị .... Ủa, từ từ ... -Naruto giật mình, ngẩng đầu lên thì thấy Kisame đột nhiên trừng mắt với mình thì hét lên - Gáhhhh... cứu tôi với, anh hai tỉnh dậy rồi
" Ngươi la hét cái gì, ồn ào quá."
- Anh hai anh phải tin em. Nãy giờ em đang nói người khác không phải anh đâu. Em tuyệt đối không bao giờ nói anh như thế...không bao giờ
"Ngươi giả vờ hay đần độn thật đấy ? Ta nghe rất rõ những lời ngươi nói, ranh con ạ"
- Anh hai lộn rồi. Nãy giờ em đang chê anh Deidara ... haha... anh Deidara bị dính ảo thuật của anh Itachi nên phải xách dép cho anh Itachi... Em nói như vậy á anh nghe lộn rồi
"Ừ ừ ta nghe nhầm đấy"
- Đúng đúng đúng đúng. Anh hai của em là mạnh nhất trên đời, anh hai là giỏi nhất, là đỉnh của chóp, là mặt trời của thế giới.... - Naruto vận dụng hết mọi kĩ năng mồm mép nịnh bợ Kisame lên trời để tránh những cú đấm như cái dùi cui thụi lên người
"Đúng là em trai ngoan nhất của ta. Mau mau lại đây anh hai thương chú nhé" - Vừa dứt lời, Kisame vung tay gõ 1 phát lên trán Naruto để trừng phạt cậu vì dám nói hắn xách dép cho Itachi.
"Không gì quý hơn bàn tay yêu thương của ta đúng không Naruto ? Chú thấy anh hai thương chú nhiều như nào chưa ?"
- Đau quá.... đauuu. Em sẽ méc anh Itachi, chắc chắn anh sẽ phải trả giá đắt... hiccc..đau quá
"Chú còn dám méc cơ à ? Chú muốn đèo bàn tay yêu thương của anh lên đầu nữa phải không"
- Ui khum, khum phại. Anh hai của em là thiên hạ vô song, không ai sánh bằng.
" Thôi, tên nhóc nhà ngươi bớt nịnh bợ ta được rồi. Mau đi ra nói ông già kia chuẩn bị thức ăn đi, ta đói rồi"
- Vâng ạ. Em đi ngay
Nói rồi Naruto chạy ra ngoài ngay. Kisame thở dài 1 hơi, chuyện xảy ra hôm nay thật sự khiến hắn nhọc lòng. Trên đường đến đây, suy nghĩ lan man trong đầu hắn xuất hiện càng ngày càng nhiều. Chuyện này quả là phiền nào quá đi, hắn nên vạch trần lúc nào đây ? Buổi họp mặt ? Hay bàn trước với Itachi ? Nhưng Itachi đang bệnh, chuyện phức tạp như vậy kiểu gì cũng khiến hắn ta phiền lòng cho mà coi.
Nói đến Itachi thì dạo này sức khoẻ hắn sa sút đi nhiều rồi, cùng lắm trụ được lâu nhất cũng chỉ 3 năm nữa là cùng. Hắn là kẻ vô cùng thông minh, là thiên tài của tộc Uchiha. Ngay từ khi còn nhỏ, hắn đã thấy được bản chất tăm tối của thế giới Shinobi này. Như mọi Uchiha khác, hắn mang trong mình những tình cảm phức tạp, chính sự nhạy cảm đó đã đem đến cho hắn những cảm xúc tiêu cực đến đau lòng. Sinh ra trong thời chiến, hắn lớn lên trong cái xã hội mà những người ở đó luôn cảnh giác, nghi ngờ lẫn nhau, thậm chí ngay cả người nhà cũng không tha. Sự hận thù đồng hành song song với cái gọi là tìm lại chính nghĩa trong mỗi cuộc chiến giữa các Shinobi, con người không ngừng chà đạp lên máu thịt của người khác để giữ bản thân được an toàn. Uchiha Itachi là 1 kẻ tham lam. Thật sự thì hắn đã đánh mất đi chính linh hồn của mình vì cái lòng tham ấy. Thế giới này quá rộng lớn, còn hắn chỉ là 1 con người nhỏ bé mà lúc nào cũng muốn gánh cái thế giới ấy trên đôi vai gầy. Đó là 1 sự so sánh cô cùng khập khiễng, cứ như 1 con kiến muốn vác con voi vậy. Hắn lúc nào cũng mong muốn, suy nghĩ về 1 thế giới hoà bình không còn chiến tranh, về 1 thế giới không còn máu tanh mà chỉ còn những điều ngọt ngào. Như thế, Sasuke, đứa em trai mà hắn luôn yêu thương sẽ được sống trong môi trường sạch sẽ, đôi bàn tay sẽ không dính máu vì hận thù hay vì bất cứ lí do nào. Ngoài Itachi ra không ai biết tâm hồn đã sớm mục rỗng, mất đi sức sống ban đầu rồi. Có lẽ kể từ giây phút hắn ta vung kiếm giết chết cha mẹ và gia tộc, hắn đã chết rồi. Hắn hy sinh chính bản thân, không ngừng giày vò cái thân thể yếu ớt ấy. Để giữ cho tương lai của Sasuke được tươi sáng, hắn không ngừng tính toán, không ngừng ngược đãi bản thân hắn để chắc chắn mọi chuyện sẽ đi theo đúng hướng. Trái tim hắn từ lâu đã trở thành 1 bãi chiến trường rồi. Những suy nghĩ lệch lạc và mâu thuẫn không ngừng giằng xé tâm can của hắn. Uchiha Itachi là 1 kẻ nhân hậu. Hắn quá tốt để có thể làm kẻ ác, nhưng vì sự cân bằng cho thế giới, hắn cố gắng đóng tròn cái vai ác mà hắn tự áp đặt cho chính mình. Chính cái thói tiêu cực ấy của anh đã dần làm cho mọi việc càng ngày càng trở nên khó có thể cứu vãn được nữa. Itachi đã bất lực trước cái hiện thực không thể thay đổi này, hắn ta xem bản thân mình rẻ rúng đến mức không bằng loài sâu bọ. Itachi đã chết từ lâu rồi. Hắn còn thở là vì Sasuke, vì thế giới hạnh phúc mà người hắn thương đáng ra nên được hưởng. Dù hắn ta muốn được giải thoát càng nhanh càng tốt, nhưng, vì sự dằn vặt tội lỗi hắn đã gây ra, vì hạnh phúc của người hắn thương, hắn toan tính sao cho cái chết của mình đạt được hiệu quả 1 cách tối ưu nhất. Cái chết của hắn sẽ là đòn bẩy giúp Sasuke trở nên mạnh mẽ hơn để có được 1 cuộc sống tốt hơn. Không ai biết được, đây sẽ mãi là 1 bí mật được chôn chặt trong đầu Itachi mà thôi.

[Itanaru] Đắng (Đồng nhân Naruto) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ