joohyun chậm rãi mở mắt, hạ đến và nắng gay gắt khiến một ngày của nàng khởi đầu sớm hơn thường.
tháng sáu.
mở rèm ra,
bên hiên nhà có nắng vàng hạ cánh.
nàng mỉm cười, vẫy tay chào hàng xóm đối diện đang tưới cây.
người kia cũng trông thấy nàng, vẫy tay chào lại.
một ban công và một ô cửa sổ đối diện với nhau. hai toà nhà trắng vương màu nắng lại gặp nhau vào một ngày bình thường trong số 365 ngày bình thường của chúng. nhưng chúng không thấy nhàm chán, mỗi giây mỗi phút đứng lặng im, trông xem chuyện tình của hai người chủ phòng dần chớm nở.
khoé môi seulgi nhếch lên, cười hoài không nguôi. cô chăm chút cho chậu cây xanh của mình, rồi lại tưới nước cho bông hoa hướng dương đang hướng về mặt trời.
ting.
mùa hạ nắng gắt, đầu hạ người nào không quen với tiết trời thì lòng bức bối. tựa như lời tỏ tình nghẹn trong cổ họng, một đời không nói và tiếc nuối.
đây không phải mùa thích hợp để ta ngỏ lời yêu và bắt đầu một mối quan hệ. ít nhất thì đấy là đối với seulgi mà nói.
"buổi sáng tốt lành ^^"
đã bảo mà, cười hoài không nguôi. cô nhìn dòng tin nhắn, lòng ấm áp khôn tả. toà nhà trắng đối diện ngày một vương màu nắng đậm hơn,
nó cũng như seulgi, cảm thấy chuyện tình hai người thật đẹp, ấm áp.
"buổi sáng tốt lành :D"
tương tư vào một ngày hạ lại là chuyện khác. nắng gắt nhưng chiều về sẽ dịu. nhiều khi mơ hồ tưởng tượng được nắm lấy tay người mình yêu trên con đường lát gạch vào ban chiều mà lòng sướng ran.
sáng sớm cái nắng đã gắt, chắc trưa về còn hơn.
seulgi vươn vai, giãn cơ, không quá đắn đo suy nghĩ mà muốn nằm ườn cả ngày trong phòng điều hoà.
"tao đi vẽ một xíu, bọn mày đừng có phá quá nha."
cô nói với hai nhóc mèo lulu và lala. nhìn thấy hai đứa chúng nó chẳng thèm kêu gì đồng ý, cũng không thèm liếc lấy mình một cái, seulgi cười trừ.
seulgi sẽ vẽ.
ý tưởng tuôn trào, khiến cô muốn vẽ một ngày hạ thật đẹp.
"nay em rảnh chứ?"
...
seulgi vội vã rời khỏi nhà.
mới đó thôi mà đã năm giờ chiều rồi. cô chỉ muốn vẽ thứ gì đó hoàn chỉnh thôi, sao lại ngủ gật được nhỉ?
ngày hạ vội vã chạy là điều tệ nhất.
áo sẽ thấm mồ hôi, tóc có khi bết lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SEULRENE] Hiên.
Fanficlove is not a destination but a journey, it won't end unless you die.