chap 2.

836 103 1
                                    

Cái gọi là "tiệc liên hoan chào mừng nhân viên mới" cũng là một thứ quá đỗi mới mẻ đối với nhân viên văn phòng Yoshinori. Sau khi tan làm anh liền bị đồng nghiệp ôm vai bá cổ kéo đến một quán bia, tất nhiên trưởng phòng So cũng không thể vắng mặt.

Nhưng tại sao lại là quán bia cơ chứ?

Ánh mắt của Yoshinori quét qua những chai bia sẫm màu, rồi vô tình dừng lại trên gương mặt Junghwan. Cổ họng khẽ nuốt khan một cái, những kí ức từ bảy năm trước chợt ùa về, tấn công đại não. Yoshinori hoảng sợ lắc mạnh đầu, xua đổi đi những đoạn hình ảnh mà bản thân không muốn nhớ về.

So Junghwan của hiện tại có lẽ đã khác trước đây rất nhiều. Không còn là cậu thiếu niên giảo hoạt, mỗi ngày đều bám theo anh, luôn miệng gọi ba tiếng "Thầy Yoshi" nữa. Thay vào đó là một trưởng phòng So không những tài giỏi mà lại còn rất có khí chất.

Nhớ lại một vài chuyện trước kia Yoshinori vô thức nhoẻn miệng cười, anh vẫn là chưa bao giờ quên đi cậu trai năm đó. Không biết từ lúc nào So Junghwan cư nhiên trở thành một mảnh ghép to lớn không thể thiếu trong thanh xuân của anh. Để đến bây giờ gặp lại trong lòng không ngăn nổi một thứ cảm giác mâu thuẫn, vừa run rẩy vừa phấn khích.

"Anh cười ngốc cái gì?"

Thanh âm trầm ấm từ phía sau chuyền đến thành công kéo Yoshinori trở về thực tại. Dù có chút lơ đễnh nhưng anh vẫn có thể nhận ra được giọng nói quen thuộc kia là của ai.

"Ờm... không có gì đâu."

So Junghwan ngồi xuống cạnh anh, trên tay không quên cầm theo cốc bia đang uống dở. Thứ chất lỏng màu vàng sóng sánh kia đã vơi đi phân nửa, gò má người kia cũng hiện lên chút ửng hồng phơn phớt.

"Cậu đừng uống nhiều quá."

Bàn tay Yoshinori lúng túng mân mê cốc bia còn đầy ắp, bọt bia sánh mịn tràn khỏi thành cốc, lặng lẽ vỡ tan.

Cậu chống tay, tựa đầu nhìn ngắm gương mặt của người mình đã lâu không gặp. Cố gắng tìm ra chút thay đổi gì đó so với trước kia. Nhưng Yoshinori vẫn thế, vẫn cái dáng vẻ an tĩnh, hiền hòa, cùng giọng nói dịu dàng đẹp đẽ. Khiến tâm khảm Junghwan một lần nữa khẽ lay động.

Người ấy tựa hồ như một cơn gió mát ngày hè, nhẹ nhàng thổi vào tâm hồn cậu những xúc cảm bồi hồi, chẳng thể phai mờ. Khiến cậu tham luyến, làm cậu chẳng thể nào quên đi.

"Thầy có bất ngờ không? Khi gặp lại em."

Câu hỏi vừa dứt, ánh mắt hai người liền bắt gặp nhau, khẽ chạm, anh lại chủ động rụt rè rời đi.

"Đừng gọi tôi là thầy, gọi tên thôi được rồi, dù gì cậu cũng là sếp." 

Yoshinori lên tiếng, giọng nói cứng rắn, trực tiếp vạch rõ ranh giới giữa hai người. Hiện tại, cậu là lãnh đạo, còn anh là nhân viên, mối quan hệ chỉ đơn thuần là trên công việc

Junghwan đưa đến trước mặt anh một cốc bia khác, còn to hơn cả chiếc cốc anh đang ôm gọn trong lòng bàn tay.

"Vậy tôi kính anh Yoshinori một ly làm quen."

[Shortfic]{YoshiHwan} Some SweetNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ