Choi Beomgyu lập tức quay mặt đi nơi khác, ánh mắt cậu vẫn rất lạnh lùng, cậu nhẫn tâm đáp lại lời hắn.
-"Biến đi, tôi không muốn nghe."
Huening Kai thấy đau tim quá, hắn liếm môi, trước khi rời khỏi đây, hắn nhất định phải bày tỏ một điều.
-"Beomgyu, cho phép anh theo đuổi em nhé?"
Choi Beomgyu nhìn hắn rồi cười khẩy, cậu có thể hiểu được tiếng mèo kêu như thế nào là đói, tiếng chó sủa như thế nào là no, vậy mà lời nói của hắn hiện giờ, cậu đến nửa chữ cũng chẳng hiểu gì hết.
Huening Kai cảm thấy bản thân dường như hơi vội vàng, bởi vì hắn và cậu chỉ mới gặp nhau một lần duy nhất, chuyện hắn muốn theo đuổi cậu, dĩ nhiên không đáng tin chút nào, và có vẻ cũng rất nực cười nữa.
Nhưng mà hắn quyết rồi, đã thích là phải nhích.
-"EM CHỈ CẦN NÓI CÓ HOẶC KHÔNG CHO ANH BIẾT THÔI, Choi Beomgyu, cho phép anh theo đuổi em nhé?"
Choi Beomgyu nhẫn nhịn lắm rồi, đã đến lúc cậu phải trả lời thẳng thắn.
-"Đéo!"
Nói xong, cậu đẩy hắn ra ngoài và khóa chặt cửa nhà lại.
Huening Kai vẫn đứng đó lên tiếng.
-"Anh biết em đang thích người khác."
-"Và rất có thể, sau này em sẽ thích cả anh nữa."
Choi Beomgyu không thèm đáp trả, Huening Kai khi ấy liền thở dài mội hơi.
-"Hẹn gặp em ở Seoul."
...
...
Bảy giờ sáng, Choi Beomgyu đứng trước gương chỉnh lại trang phục mặc trên người sao cho ngay ngắn nhất có thể, rồi mới kiểm tra lại đồ đạc để chắc chắn không thiếu sót thứ gì.
Chìa khóa nhà cậu giao cho bác Kim, ăn sáng xong cậu lại được bác Kim đưa đến nhà ga để kịp giờ tàu chạy.
Ở thành phố bây giờ không còn quá xa lạ với cậu nữa, chỉ là một thân một mình thì thấy hơi buồn tủi mà thôi.
Ngày hôm nay cậu cũng không có tiết học nào, Choi Beomgyu dùng số tiền phòng thân bắt taxi tới địa chỉ nhà riêng của Kang Taehyun.
Hôm trước cậu còn quên chưa hỏi hắn mật khẩu cổng, nghĩ tới đây cậu liền hí hoáy mở điện thoại nhắn tin cho hắn.
"Taehyun, mật khẩu cổng nhà anh là gì vậy?"
Kang Taehyun đang bận họp mặt đối tác, rất lâu, rất lâu sau cậu mới nhận được tin nhắn đáp lại của hắn.
"xxx..."
Choi Beomgyu nhìn dãy số được gọi là mật khẩu cổng mà hoa mắt nhức đầu, cậu lẩm nhẩm trong miệng một lúc, rồi lại nhắn cho hắn thêm một tin.
"Tối anh có về không?"
Khoảng năm phút sau, cậu nhận được một chữ 'có' ngắn gọn từ hắn.
Choi Beomgyu tắt máy, nhấn mật khẩu cổng rồi xách đồ vào nhà, cậu nằm lăn xuống chiếc sô pha êm ái, ngủ một giấc đến tận năm giờ chiều mới tỉnh.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver] Khi trái tim lỡ nhịp | Taegyu |
FanfictionKhi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat) ___ Yêu đơn phương chính là một thứ tình cảm đáng sợ nhất trên thế gian, vậy mà tại sao, cậu vẫn cứ đâm đầu mà chẳng thể tìm ra lối thoát! Tác giả: @leeminhtam99 Chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả ✅