Chap 23. Cảm giác mập mờ.

889 98 2
                                    

-"Cậu ấy bị đau dạ dày, chưa ở mức độ nặng, nhưng nếu chế độ sinh hoạt ăn uống không được cải thiện thì chắc chắc sẽ dẫn đến tình trạng xuất huyết dạ dày, nguy hiểm đến tính mạng."

...

Kang Taehyun đứng trầm ngâm ở bên ngoài phòng bệnh, câu nói của vị bác sĩ nọ vẫn liên tục văng vẳng trong đầu, chỉ vì đợi cậu tỉnh lại mà hắn đã phải thông báo trì hoãn cuộc họp.

Hắn áp tay vào trán, tự động viên bản thân không bị ấm đầu rồi mới đẩy cửa bước vào trong phòng bệnh của cậu.

-"Này, đừng có giả vờ nữa." chất giọng hắn lãnh đạm.

-"Tôi biết cậu tỉnh lại rồi."

Choi Beomgyu nằm quay lưng về phía hắn, chăn vẫn đắp ngang người, cậu chép miệng.

-"Quay về tập đoàn đi."

Kang Taehyun trợn mắt.

-"Gì cơ?"

Choi Beomgyu còn muốn ngủ thêm, cậu phẩy tay với hắn.

-"Tôi chỉ bị đau dạ dày, chứ có phải bị chết đâu, anh không cần phải ở đây làm gì cả. Tôi cũng sẽ không nói cho ông nội biết."

Kang Taehyun bỗng dưng lại biến thành người thừa, hắn có chút nổi nóng.

-"Tôi ở đây để trả tiền viện phí cho cậu đó."

-"Cậu nên cảm thấy biết ơn tôi mới phải."

Choi Beomgyu không đáp lại, Kang Taehyun liền đá vào chân giường của cậu.

-"Này!"

Choi Beomgyu bắt buộc phải mở miệng, giọng nói cậu có phần ủy khuất.

-"Sao nữa, để tôi nghỉ ngơi một lúc không được à!"

-"Đau lòng còn chưa khỏi, bây giờ lại đến đau dạ dày..."

Kang Taehyun cười khẩy một tiếng, cậu làm như hắn là kẻ tội đồ không bằng, hắn đã bước ra đến cửa phòng, nhưng tại sao hắn lại thấy áy náy thế nhỉ!

-"Đã biết rõ bản thân không khỏe thì còn đến tập toàn của tôi đưa tài liệu làm gì, hay cậu đang muốn ăn vạ tôi?"

Choi Beomgyu tức tối ngồi dậy, hắn chính xác đang muốn gây sự với cậu, vậy thì cậu cũng sẽ chơi lại đến cùng.

-"Ừ, TÔI MUỐN ĂN VẠ ANH ĐẤY ĐỒ KHỐN!"

Kang Taehyun nhíu mày.

-"Cậu thích tôi, vậy mà cậu dám nói tôi là đồ khốn à?"

Choi Beomgyu lắc đầu.

-"Tôi hết thích anh rồi!" cậu giữ chặt tấm chăn, cúi đầu nói lại một lần nữa.

-"Thật đấy, tôi hết thích anh rồi."

Kang Taehyun thấy khóe mắt cậu ướt, hắn khẽ thở dài, thu vén lại từng chút ngột ngạt khó hiểu đang len lỏi vào trong trái tim, hắn chợt đáp.

-"Nói dối."

Cậu ngẩng lên nhìn hắn, miệng dứt khoát một câu.

-"Có thể ngày hôm qua tôi vẫn rất thích anh, nhưng hôm nay thì hết rồi."

[Chuyển ver] Khi trái tim lỡ nhịp | Taegyu |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ