Chap 22. Nhất thời vương vấn.

915 99 11
                                    

Choi Beomgyu không biết đi thang máy, sau khi được cô thư ký dẫn đến nơi có cầu thang bộ, cậu lập tức lao đầu chạy xuống.

Những lúc như thế này cần phải mạnh mẽ chống chọi, chỉ là thất tình thôi mà, chẳng có gì to tát cả.

Nhưng chết tiệt, cậu sắp không kiềm chế được nước mắt nữa rồi.

Choi Beomgyu càng tăng tốc chạy nhanh, lúc rời khỏi tập toàn, cậu tới ngay điểm dừng rồi bước bừa lên một chiếc xe bus, trùng hợp thay, chiếc xe này lại có điểm dừng cuối cùng chính là công viên X, rất gần với nơi Choi Yeonjun thuê trọ.

Choi Beomgyu băng qua bên kia đường, bắt thêm một chuyến xe nữa là có thể đến được cửa hàng pha chế đồ uống, cậu tự nhủ, nhất định phải làm việc, vì làm việc sẽ giúp cậu quên hết đi mọi chuyện đau lòng.

Choi Yeonjun như mở cờ trong bụng, thấy cậu tới mà mặt mày khấn khởi không thôi.

-"May quá, em đến rồi, anh cứ sợ em sẽ nghỉ làm thêm một tuần nữa chứ."

Choi Beomgyu được anh kéo vào trong, sáng nay học xong cậu có qua cửa hàng gặp anh nói chuyện gần hai tiếng đồng hồ.

Mặc dù vẫn chưa biết ông chủ của cửa hàng là ai, nhưng trước mắt, thì cậu cảm thấy Choi Yeonjun thật lòng đối xử rất tốt với cậu, và đặc biệt, anh không hề bóng gió hay than trách gì đến chuyện hất nước tai họa mà cậu đã gây ra.

-"Lại đây." anh đưa cho cậu một bộ đồ nhân viên.

-"Beomgyu, từ nay em sẽ là nhân viên bồi bàn, nếu muốn học pha chế thì cứ báo với anh."

Choi Beomgyu gật đầu, sau khi thay đồ, cậu nhanh chân tiến đến quầy pha chế đồ uống, tất cả những gì cậu phải làm chỉ là nhấn nút, đặt món theo cầu và bưng đồ uống tới chỗ ngồi của khách hàng.

Chợt, cậu trông thấy một anh nhân viên vội vàng chạy tới nói.

-"Beomgyu, khách hàng ở bàn số 9 nhờ anh gọi em qua đó gặp người ta."

Choi Beomgyu không hiểu lắm, cậu khẩn trương tiến đến bàn số 9, ngay sau khi biết được dung nhan của vị khách ấy, cậu cảm thấy vô cùng hối hận.

-"Huening Kai?"

Huening Kai ngồi vắt chân một cách thoải mái, hắn gật đầu

-"Chào em."

Choi Beomgyu không nói gì, cậu định quay lưng rời đi thì hắn liền nói.

-"Từ từ đã, anh muốn gọi thêm đồ uống."

Choi Beomgyu chỉ vào cốc nước trên bàn của hắn.

-"Anh chỉ đi một mình, gọi một cốc là đủ rồi."

Huening Kai rất biết lý sự.

-"Làm gì có ai quy định đi một mình là chỉ được uống một cốc?"

Choi Beomgyu cãi lại không được, cậu đặt chiếc ipad xuống bàn, mở trang menu cho hắn xem.

-"Muốn uống cái nào, thì nhấn vào cái đó."

Huening Kai cố tình chọn lâu.

-"Tôi muốn gọi..."

Choi Beomgyu đứng đợi mất mười phút, hóa ra lại bị hắn trêu đùa.

[Chuyển ver] Khi trái tim lỡ nhịp | Taegyu |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ