4. Không được đi học cũng vui.

3K 382 27
                                    

Mấy nay Laville bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát của hai vợ chồng. Chỉ nhìn cũng biết rồi, vì trước nay em chưa từng có những hành vi như vậy.

Em chỉ đơn giản là ngoan ngoãn đi theo con đường họ vẽ ra, vậy mà giờ mọi thứ lại bung bét đến mức này.

Bây giờ tần suất đánh đập em cũng đã giảm. Họ nói nếu cứ đánh dã man như thế thì em sẽ chết mất, vì một lí do nào đó như vỡ nội tạng hay tổn thương não bộ vậy. Nếu thế thì mấy đồng tiền chắc chắn sẽ chẳng thể bịt hết được.

Nhưng cứ để em lông bông như vậy cũng chẳng hay, nên họ không cho em đi học nữa.

Vừa buồn mà cũng vừa vui.

Thật may rằng trước khi em bị cấm cửa, em đã tìm cách lẩn đến nhà Zata khi bố mẹ em đi vắng, chủ yếu là để tìm đối tượng làm ăn, và không có nhà suốt mấy ngày liền.

Zata nói rằng chỉ cần em lén lút tải Messenger về, mỗi lần bố mẹ em đi vắng thì chỉ cần bật lên, dấu hiệu online đang hoạt động sẽ giúp nó biết để bay đến nhà em.

Tất nhiên là phải bay rồi. Trong trường hợp của em thì không thể vào bằng cửa chính được, hơn nữa khi bố mẹ em về đột ngột, nó rút lui cũng tiện.

Đã mấy ngày rồi mà trước mắt Laville chỉ có bốn bức tường nhàm chán. Sách cũng đã đọc xong, vài quyển em còn thuộc lòng mấy đoạn rồi. Em không thể gọi Zata đến được, đơn giản vì bố mẹ em chẳng bao giờ đi đâu đủ lâu để anh chàng bay đến nhà em chứ nói gì ở lại tám chuyện.

" Muốn trầm cảm quá..."

Lần đầu tiên em muốn đến lớp. Mà cũng chỉ là để gặp cô Payna và tên bạn Enzo thôi, chứ lũ học sinh kia thì xin kiếu đi, em phát ngấy vị sắt từ đinh ghim rồi.

Hôm nay em dậy sớm, sớm hơn hẳn bình thường, ngó đồng hồ mới 4 giờ sáng. Thật tuyệt vời, bố mẹ em tận 7 giờ mới dậy, tức là em sẽ có 3 tiếng hoàn hảo để nói chuyện với Zata.

Thôi kệ đi, Laville chùm chăn cố ép bản thân ngủ tiếp. Dù nó có là một con đại bàng hay cánh cụt đi nữa thì cũng chẳng có ma nào điên mà dậy từ 4 giờ sáng đâu.

Nghĩ là thế, nhưng Laville vẫn bật Messenger lên. Thật kì lạ, em cứ nghĩ từ khi biết được bố mẹ dùng tiền mua chuộc chính quyền, em đã sớm chết tâm và thành xác không hồn rồi, vậy mà Zata vẫn làm em cảm thấy hi vọng điều gì đó.

Mà thôi, lần này hi vọng hão huyền rồi.

Em định dợm bước khỏi giường đi đánh răng rửa mặt, nhưng cánh cửa sổ phòng em hơi rung chuyển một chút, không gây tiếng động lớn. Laville quay đầu qua, liền nhìn thấy tên nhân điểu nào đó đang ngồi xổm trên thành cửa bằng sắt.

" Chào nhóc!"

" Zata!!"

Em khe khẽ thốt lên rồi chạy tới ôm chầm lấy nó. Em dụi má vào bên cánh đen, còn bên cánh còn lại, em chỉ thoáng thấy mấy chiếc lông vũ trắng, còn giờ thì không thấy gì nữa. Zata ngồi ngay ngắn lại cho không mất thăng bằng, bắt đầu câu chuyện:

" Sao dậy sớm thế?"

" Em mới là người muốn hỏi câu đó á." Laville ngồi bên cạnh giường, tay chân táy máy bắt đầu nghịch cánh Zata. " Em vừa on cái anh bay đến nhà em luôn, anh theo dõi thông báo 24/7 đấy à?"

[ AOV | Zata x Laville ] Vấn nạn xã hộiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ